Chương 5: (Vô Đề)

Diệp Thanh Nhược, đã trang điểm đậm đà, đi đi lại lại trong phòng, vừa căng thẳng vừa phấn khích:

"Nhất định là vì ta mà đến!"

"Ta biết ngay Thái tử ca ca sẽ không tuyệt tình đến thế. Ngày ấy tới xét nhà, hẳn là đau lòng cho ta, chỉ là lúc đó người đông không tiện biểu lộ. Hôm nay nhất định đến là để cứu ta!"

Trống nhạc dưới lầu vang lên, quản sự hô lớn:

"Tỷ thí cầm nghệ, lập tức bắt đầu!"

Tỳ nữ bên cạnh là Thúy Đào, người được điều tới phục vụ nàng tối nay, bước đến nhắc:

"Thanh Nhược cô nương, hôm nay người là người đầu tiên lên đài, nên chuẩn bị ra sân thôi."

"Không được! Ta không thể lên đài!"

"Thái tử điện hạ nhất định muốn một vị Thái tử phi có thể diện. Nếu ta đứng trên đài đàn cho đám nam nhân kia nghe, ngài ấy chắc chắn sẽ ghen, sẽ giận!"

Diệp Thanh Nhược càng nghĩ càng chắc mẩm.

Nàng mở cửa, định chạy lên tầng ba tìm Thái tử, nhưng bước ra chưa được mấy bước lại quay vào:

"Không được, phải để Thái tử điện hạ tự mình đến gặp ta!"

"Ngày ấy ngài đối xử với ta như thế, ta phải tức giận mới đúng! Nếu ta không có chút tính khí nào, sau này gả vào Đông Cung chẳng phải sẽ bị ngài ấy tùy ý nắm trong tay sao?"

"Giờ Diệp phủ đã sụp, nếu ta còn tự hạ thân phận, thì về sau trong Đông Cung lấy đâu ra thể diện?"

Nàng càng nghĩ càng đắc ý.

Liền gọi Thúy Đào lại, ra lệnh: "Ngươi đi mời Thái tử điện hạ xuống gặp ta."

"Ta?" Thúy Đào chỉ vào mình:

"Người muốn ta, một nha hoàn thanh lâu, đi mời Thái tử gia xuống lầu tới phòng gặp người sao?"

Cùng lúc đó, trên sân khấu tầng một, quản sự lại lần nữa xướng danh:

"Xin mời Diệp Thanh Nhược cô nương lên đài hiến nghệ!"

Thúy Đào gấp gáp nhắc nhở:

"Cô nương, phải ra sân rồi, khách nhân bên dưới đang chờ! Đây mới là chính sự! Không thì khách sẽ làm loạn mất!"

"Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?"

Diệp Thanh Nhược tin chắc tối nay mình sẽ được dẫn ra khỏi Hồng Lâu, bước vào Đông Cung làm Thái tử phi, liền bày ra vẻ kiêu ngạo của tiểu thư thế gia, chẳng buồn để ý đến đám nam nhân dưới lầu.

"Ngươi đi nói với Thái tử điện hạ, đêm nay Thanh Nhược chỉ đàn cho một mình ngài ấy!"

"Ta sắp là Thái tử phi rồi, còn sợ mấy kẻ hạ đẳng kia gây rối ư?"

Thúy Đào sống lâu trong Hồng Lâu, tất nhiên lanh lợi khôn khéo.

Nàng thấy rõ Diệp Thanh Nhược đã thần trí rối loạn rồi, một nữ tử từng tiếp khách, lại sa vào thanh lâu, vậy mà còn vọng tưởng Thái tử hạ mình tới gặp?

Nếu nàng thật sự đi truyền lời, chỉ sợ c.h.ế. t thế nào cũng chẳng ai biết.

Thúy Đào bèn nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!