1
"Tiếng đàn của ta, chỉ dành cho bậc quyền quý trong triều nghe. Loại dân đen nơi đầu đường xó chợ như ngươi, không xứng thưởng thức nhã nhạc của ta!"
Nam khách chỉ đích danh tỷ tỷ, đập bàn đứng dậy, giận dữ mắng:
"Đã sa vào chốn thanh lâu rồi, còn dám giở giọng làm cao với bản gia?!"
Lão bảo bên cạnh – Tần ma ma – vội vã bước tới xoa dịu:
"Vị gia này bớt giận, đây là mỹ nhân mới mua về, trước kia là thiên kim tiểu thư nhà quan lớn, tính tình có phần cao ngạo đó thôi! Gia bớt giận, ta sẽ bảo nàng đàn ngay!"
"Tên là Diệp Thanh Nhược đúng không, bản gia gọi khúc 'Cao sơn lưu thủy' – chẳng phải đó là sở trường của ngươi sao? Mau đàn cho bản gia nghe thử đi!"
Tần ma ma đưa nàng một cái bậc để bước xuống.
"Chỉ có hoàng tử trong cung mới xứng nghe 'Cao sơn lưu thủy' của ta. Bọn phàm nhân như các ngươi, hiểu thế nào là nhã nhạc?"
Tỷ tỷ ta lại cứ cố chấp như thế.
Nàng ôm đàn lên, ngẩng cao đầu nói: "Cho dù là bán nghệ cũng phải bán cho có thể diện!"
"Được! Bản gia hôm nay sẽ cho ngươi biết thế nào là thể diện!"
Nam khách kia tuy chẳng phải nhân vật lớn lao, nhưng rõ ràng là hạng có chút tiền trong giang hồ.
Bị một nữ tử thanh lâu liên tục làm nhục, hắn lập tức nổi giận, lao thẳng lên đài muốn ra tay với tỷ tỷ!
Tỷ tỷ sợ hãi, liên tục lùi lại mấy bước, ánh mắt đầy hoảng loạn nhìn về phía ta đang chờ bên cánh gà, rồi cất giọng gọi cứu viện như sai một nha hoàn:
"Muội muội!"
Ta vẫn đứng yên bất động.
Chỉ lạnh lùng dõi mắt nhìn, nơi khóe môi còn mang theo nụ cười giễu cợt.
2
Ta tên là Diệp Tranh Tranh, là thứ muội của Diệp Thanh Nhược.
Một tháng trước, ta và nàng vẫn còn là thiên kim tiểu thư của phủ Diệp đại nhân – chính tam phẩm Đốc lương quan.
Khi ấy, điều khiến tỷ tỷ bận tâm mỗi ngày, chẳng qua chỉ là chuyện hôn sự: không biết nên vào cung làm sủng phi của Hoàng thượng, hay vào Đông cung làm thái tử phi thì tốt hơn.
"Hoàng thượng hôm ấy khen ta có tài, xem ra là có tình ý với ta đó, nhưng người hơi lớn tuổi."
"Thái tử điện hạ thì trẻ trung cường tráng hơn."
Nàng vừa lấy khăn tay che mặt xuân tâm chớm động, vừa thẹn thùng than thở:
"Ây da, nhưng ta với thái tử điện hạ thân thiết như huynh đệ, sao có thể làm thái tử phi của chàng được chứ!"
"Khó xử quá đi thôi!"
Rất nhanh, nàng đã không còn phải khó xử nữa.
Phụ thân ta, Diệp Hồng, thất thế trên triều đình, bị liên lụy vào vụ án tham ô lương thảo.
Nhà họ Diệp trong một đêm bị xét nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!