Chương 75: (Vô Đề)

Thuyền đi trên nước, ánh nến lay động.

Bên tai chỉ có thể nghe được tiếng nước chảy sột soạt, cực kỳ yên tĩnh.

Ngay lúc này, trong khoang thuyền chợt vang lên một ‌tiếng "Ọt ọt".

Tiếng nhỏ nhưng nghe rất rõ ràng.

Mặt Tô Đào đỏ lên.

Đói thì đói đi, sao nàng có thể phát ra âm thanh vào lúc này chứ?

Bụng của nàng đúng là không biết chọn thời gian để biểu tình mà.

Lục Tễ cũng nghe được âm thanh này, hắn hỏi Tô Đào: "Niên Niên, nàng đói bụng sao?"

Giọng Tô Đào rất ‌nhỏ: "Hơi hơi..."

Nàng thật sự rất xấu hổ.

Nhưng nói xong, Tô Đào dần dần nổi nóng.

Việc này cũng không trách nàng được!

Nếu không phải Lục Tễ lôi kéo nàng làm loạn từ xế chiều đến hiện tại, nàng cũng sẽ không đói.

Đều do Lục Tễ!

Giọng của Tô Đào lớn hơn‌ một ‌chút, khí thế nói: "Phu quân, ta đói bụng, chàng đi lấy chút đồ ăn đến đi."

Nếu Lục Tễ sai, vậy để cho Lục Tễ đi là tốt.

Dù sao nàng cũng không muốn ra ngoài đối mặt với những hạ nhân kia.

Tô Đào nói xong cảm thấy mình rất khí thế, thoả mãn vô cùng, nàng thầm nghĩ phải như vậy chứ.

Lục Tễ bật cười: "Được."

Lục Tễ lưu loát mặc xiêm y vào, đi lấy đồ ăn.

Lục Tễ đi rồi, Tô Đào cũng đứng dậy, tùy tiện cầm một bộ xiêm y mặc vào.

Đợi Tô Đào sửa soạn xong, Lục Tễ đã mang theo hộp cơm trở về.

Lục Tễ và Tô Đào không xuất hiện cả buổi chiều, cả cơm tối cũng không ăn, trong lòng mọi người cũng tự hiểu.

Hạ nhân cố ý ‌để đồ ăn trên bếp, lúc nào Lục Tễ và Tô Đào muốn ăn cũng có thể lập tức mang lên.

Tô Đào mở hộp cơm ra, thức ăn trong hộp đều đầy đủ.

Canh, rau quả, món điểm tâm ngọt, món nào cũng có đủ.

Tô Đào cầm lấy đũa nếm một ‌miệng, mùi vị rất được.

Sau khi hai‌ người ăn cơm xong, Lục Tễ lại cho Tô Đào ăn... một miếng bánh ngọt.

Hôm nay thật sự là bị giày vò quá lâu, lại chưa ăn cơm chiều, Tô Đào đã lâu chưa đói như vậy.

Bây giờ nhìn thấy bánh ngọt lại có chút không nhịn được, nàng ăn cả miếng bánh trong tay Lục Tễ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!