Thật sự rất ngon. Ngọt mà không ngán.
Lục Tễ vừa thấy biểu tình của Tô Đào liền biết ăn rất ngon, xem ra hắn không cần hỏi nữa.
Nàng cũng có tâm tư muốn báo đáp Lục Tễ: "Lục Tễ, hay là chàng cũng nếm một viên?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Chàng thích màu nào?"
"... Giống như nàng là được."
Lúc trước Lục Tễ không ăn đồ ngọt, sau này có Tô Đào cũng không kiêng kị, bất quá đồ ngọt đối với hắn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, không hẳn là thích.
Tô Đào lại vì cái này mà xoắn xuýt .
Nàng suy nghĩ một lúc cũng chưa quyết định được; cuối cùng vẫn là lấy viên màu như chính mình vừa ăn.
Nàng đang chuẩn bị đưa cho Lục Tễ, chợt nghe thấy giọng nói: "Đại ca, sao huynh lại ở chỗ này?"
Mày Tô Đào thoáng nhăn, thanh âm này có chút quen thuộc, giống như ở đâu đã nghe qua.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng quay đầu, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Là Lục Chinh.
Từ khi Lục Chinh trở về gặp Lục Tễ thỉnh tội, nàng cũng chưa từng gặp qua hắn.
Như thế nào lại gặp phải Lục Chinh?
Chờ đã, vậy bên cạnh Lục Chinh là... Đường thị?
Trong lòng Tô Đào lộp bộp.
Đụng tới Lục Chinh còn tốt, nhưng còn có Đường thị, Lục Tễ...
Nàng vội quay đầu nhìn về phía hắn.
Lại thấy thần sắc Lục Tễ không có gì biến hóa, chỉ hướng Đường thị gật đầu: "Mẫu thân."
Nói xong lời này, liền không còn gì cả.
Không khí nhất thời yên tĩnh lại.
Chân tay Tô Đào có chút luống cuống, nàng nên đối mặt như thế nào với mẫu thân Lục Tễ đây?
Tô Đào đành phải theo lễ nghi hạ thân, xem như hành lễ gặp qua.
Đường thị cũng đã thời gian dài không gặp Lục Tễ .
Từ lúc phân gia, nàng liền theo Lục Chinh chuyển ra ngoài .
Tuy nói Lục Chinh từ quan, nhưng vài năm trước dù sao cũng có chút cửa hàng tích góp.
Huống chi nhà thân mẫu Đường thị cũng giàu có, hai người lần nữa mua lại một tòa nhà.
Thời gian dài không gặp Lục Tễ, Đường thị trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!