Chương 28: (Vô Đề)

Tô Đào: "..."

Ngày đó Từ thị rõ ràng vì không muốn gả Tô Dao đi, mới để cho nàng thay thế gả tới, hiện tại nói cũng thật hay ho...

Từ thị còn nói, từ lúc Tô Đào gả qua đây, nàng ta mỗi ngày có bao nhiêu lo lắng, đến mức ăn không ngon ngủ không yên.

Còn nói Tô Đào tuy không phải là nữ nhi ruột thịt của nàng, nhưng tình mẫu tử giũa hai người bọn họ không làm giả được, bây giờ nhìn Tô Đào như vậy, trong lòng nàng cực kì vui mừng.

Từ thị nói một bài dài, cổ họng cũng đau, nhưng không nghe thấy Tô Đào đáp lại một câu, không biết Tô Đào đang nghĩ gì?

Nếu là bình thường, nàng đã sớm cảm động rưng rưng nước mắt .

Tô Dao cũng có chút kinh ngạc, phản ứng của Tô Đào giống như đã thay đổi thành một người khác vậy.

Tô Đào thầm nghĩ nếu là nguyên thân, chỉ sợ sớm đã bị dỗ dành cho ngoan ngoãn.

Chỉ là nàng không phải, tự nhiên rành mạch , cũng biết Từ thị đánh chủ ý cái gì.

Từ thị hơi mím môi: "Niên Niên, có phải con giận nương hay không?"

Nàng nói: " Nhất định là tức giận nương đi, bằng không lần trước con cũng sẽ không ngăn nương ngoài cửa."

Việc này làm Từ thị mất hết mặt mũi, nàng vẫn luôn nhớ kỹ đấy.

Tô Đào nói: "Nương, quy củ trong phủ đều là hầu gia định đoạt, ta nào dám nói một chữ không."

Từ thị mở to hai mắt: "Con bây giờ là thê tử của hắn, chút chuyện nhỏ này chẳng lẽ không nói được?"

Tô Đào cắn môi: "Nương, ngươi cũng biết tính tình hầu gia, nữ nhi có thể lưu lại đã không tồi, nào dám xen vào chuyện gì."

Tô Đào thầm mong Lục Tễ thứ tội, chỉ có thể đem mọi việc đẩy lên người hắn.

Tính tình Từ thị luôn vô cớ gây rối, vì đạt được mục đích, cái gì cũng có thể làm được, giống như khối thuốc cao bôi trên da chó. Đối phó với người như thế, mềm không được, chỉ có thể dùng cứng.

Dù sao nàng nói cái gì Từ thị cũng sẽ không tin, không bằng đẩy hết lên người Lục Tễ vậy.

Quả nhiên, Từ thị vừa nghe xong liền ngậm miệng.

Nàng cũng biết tính Lục Tễ, đơn giản chính là Diêm Vương sống, Tô Đào ở trước mắt Lục Tễ không dám nói gì cũng có khả năng .

Chẳng qua sao có thể được, Tô phủ còn đang trông cậy vào Tô Đào.

Từ thị lại nói: "Niên Niên, con cũng biết tình trạng trong phủ chúng ta, trước đây cầm cố không ít sản nghiệp tổ tiên, hiện tại trong phủ đang rất khó khăn."

"Phụ thân con tuy có đổi được chức quan, nhưng cũng không giúp đỡ được bao nhiêu, tính tình ca ca ngươi lại hỏng bét, hiện tại trong phủ đều dựa vào con, con cố gắng cùng hầu gia nói chuyện một chút, nhờ hắn giúp đỡ nhà chúng ta."

Lúc trước khó khăn, nữ quyến bắt đầu cầm cố trang sức, khi đó Tô Đào là người đầu tiên bỏ ra trang sức. Từ thị biết, trong lòng Tô Đào kỳ thật rất nhớ thương cái nhà này, nhớ thương phụ thân ca ca.

Một khi nàng nói vậy, Tô Đào khẳng định sẽ đồng ý .

Không nghĩ đến lại nghe Tô Đào nói: "Nương, người biết chuyện trước đó hầu gia phân gia với các phòng không?"

Từ thị gật đầu: "Tất nhiên là biết, có chuyện gì..."

" Lời còn chưa ra khỏi miệng, Từ thị liền hiểu được ý tứ Tô Đào.

Đúng vậy a, Lục Tễ đến người trong nhà còn mặc kệ, sao có thể giúp cái gọi là thông gia chứ.

Tô Đào lại nói tiếp: "Nương, trước mắt nữ còn chưa đứng vững gót chân trong phủ đâu, tùy tiện nói việc này, lỡ như chọc hầu gia mất hứng, chỉ sợ sẽ bỏ nữ nhi..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!