Chương 26: (Vô Đề)

Lục Tễ tuổi trẻ đã dấn thân vào quân doanh.

Trong quân doanh lăn lộn không ít năm, cũng  nghe những binh lính kia nhắc tới chuyện nam nữ.

Chẳng qua Lục Tễ đối với chuyện nam nữ này, luôn không có hứng thú, cũng chưa từng nghĩ tới phương diện này.

Khi còn trẻ, hắn chưa từng tính toán sẽ lấy thê tử. Lục Tễ còn cho rằng hắn sẽ luôn một mình như vậy.

Thẳng đến khi Tô Đào xuất hiện...

Tuy nói hắn với nàng chỉ là giả trang, nhưng Tô Đào đến cùng vẫn là nữ tử.

Trai đơn gái chiếc, trong đêm tối ở chung, hắn xuất hiện phản ứng như thế cũng là bình thường.

Lục Tễ hít sâu một hơi, cố gắng đem suy nghĩ hỗn loạn trong đầu đuổi ra.

Đợi sau một lúc không thấy Lục Tễ trả lời, Tô Đào có chút nghi hoặc.

Chẳng lẽ là nàng đập làm đau Lục Tễ rồi?

Không phải chứ; trước đó nàng không cẩn thận kéo Lục Tễ ngã, hai người té xuống đất đều không có chuyện gì, chẳng lẽ so với lần trước còn nghiêm trọng hơn?

"Không sao " Thanh âm Lục Tễ có chút khàn, nếu không cẩn thận sẽ không nghe được.

Tô Đào nghe được Lục Tễ đáp lại mới nhẹ nhàng thở ra, may mà không làm Lục Tễ bị thương.

Thanh âm nàng có chút mềm: "Thật không phải, thiếp lập tức đi xuống."

Tô Đào có chút xấu hổ.

Nàng không nghĩ đến vì khẩn trương mà vướng chân té, còn vừa lúc ngã ngay trên người Lục Tễ.

Tô Đào nói xong cũng từ trên người Lục Tễ đi xuống, nằm vào bên trong.

Lần này động tác Tô Đào dứt khoát lưu loát, một chút sai lầm cũng không có.

Tô Đào thở dài nhẹ nhõm, nàng cầm lấy một bên chăn đắp lên, sau đó nằm xuống.

Trên người Lục Tễ phảng phất còn lưu lại sự mềm mại vừa rồi.

Hắn nhắm chặt mắt, sau đó từ từ thở nhẹ một hơi.

Tô Đào đắp chăn rất kín, chỉ lộ ra một đôi mắt, thanh âm từ trong chăn có chút ấp úng : "Hầu gia, ngủ ngon."

Lục Tễ "Ừ" một tiếng.

Tô Đào nhắm mắt lại. Nàng còn có chút khẩn trương, nhưng nghe tiếng hít thở quen thuộc của Lục Tễ, giống như thời điểm nàng cùng Lục Tễ ngủ chung lúc trước, rất nhanh liền  chìm vào giấc ngủ .

Chỉ chốc lát, Lục Tễ đã nghe được tiếng hít thở đều đều của Tô Đào 

Lúc trước Tô Đào cũng ngủ rất nhanh, cơ hồ vừa dính vào gối là có thể ngủ, không nghĩ tới bây giờ vẫn vậy.

Tô Đào ngủ rất nhanh, nhưng Lục Tễ lại thật lâu không ngủ được.

Hô hấp của hắn đều là mùi thơm ngọt vị đào, hắn chỉ cảm thấy trong đầu rất hỗn loạn.

Thẳng đến nửa đêm, Lục Tễ mới dần dần ngủ thiếp đi. Sắc trời vừa sáng, hắn liền tỉnh lại đứng dậy xuống giường.

Thân thể hiện tại của hắn đã khá, lại là mệnh quan triều đình, tất nhiên phải lên thượng triều, hôm nay chính là ngày đầu hắn chính thức vào triều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!