Chương 120: Hết người này đến người nọ.

"Có phải con biết gì rồi không?"

Bỗng nhiên ba Thịnh hỏi.

Thịnh Nhan Tuyền im lặng một chút rồi thở dài nói câu thật câu giả: "Con không chắc, nhưng gần đây đúng là có một vụ tai nạn. Con chỉ biết tình hình lúc đó là chiếc xe kia đang yên đang lành bỗng nhiên tăng tốc xông thẳng vào làn đường dành cho người đi bộ. Lúc đó trên đường không chỉ có một hai người."

Ba Thịnh giật mình. Rồi một hồi ông mới nói: "Để ba đi hỏi xem."

Nói xong ông liền cúp điện thoại. Nhưng nhìn từ góc độ nào đó ông cũng là đã tin lời con gái mình hơn.

Như vậy là đã tốt lắm rồi.

Sợ nhất là ông cứ cố chấp, cô sợ tới lúc ông biết…

"Đừng nghĩ nữa. Tôi sẽ đánh tiếng cho bên cảnh sát để họ chủ động nói một chút nếu có người hỏi."

Khương Tình lấy điện thoại từ trong tay cô ra ném xuống đất vừa nâng tay lên xoa mặt cô. Nãy giờ hắn đã muốn làm vậy rồi, giờ điện thoại đều bị hắn ném đến kêu vang. Có dáng vẻ giận chó đánh mèo khiến Thịnh Nhan Tuyền buồn cười.

"Em không sao thật mà."

Cô dụi dụi vào má hắn tỏ vẻ.

"Dù sao cũng lấy được sổ rồi, thầy nên vui mới đúng."

Cô cười móc xỉa.

Khương Tình giật giật khóe miệng, quả thật muốn ngứa mồm.

"Tóm lại từ giờ điện thoại tôi quản."

Hắn có cảm giác chuyện này còn chưa có kết thúc. Cứ năm ba mười thì lại chọc vào, cô gái nhỏ không có chuyện nhưng hắn thì muốn nhồi máu cơ tim mất. Nhưng Thịnh Nhan Tuyền làm sao chịu. Hiện tại cô đã không đi đâu được rồi, còn không có điện thoại thì chẳng khác nào đang giam cầm cô.

"Thầy đừng có mơ!"

Nói rồi cô đem điện thoại ôm vào trong người, một bộ sống chết cũng không đưa cho hắn vừa muốn chạy đi.

Khương Tình lập tức ôm cô lại không cho chạy rồi động tay muốn cướp điện thoại về.

"A! Thầy đụng vào con thầy rồi!"

"Em muốn lật nóc nhà hả!"

"Aaa! Ha ha ha nhột quá! Thầy ngừng lại đi!"

"Dạo này gan em lớn rồi!"

Hai người hoàn toàn không thèm để ý Khương mẹ còn đang ngồi ở đó, cứ thế ân ân ái ái tiểu đánh tiểu nháo ầm ĩ cả lên.

"…"

Khương mẹ câm nín một hồi thì hậm hực đứng dậy bỏ đi.

Bà có nơi bãi công không làm nữa hay không?

Nhưng thông qua chuyện này bà cũng có cái nhìn tương quan hơn về cô con dâu kia. Bà cảm thấy như vậy cũng được đi. Chung quy ra con dâu này không nhận là không được rồi. So với cô con dâu nhà Lưu gia thì tốt mấy cây số lận.

Rốt cuộc sau đó Khương Tình cũng không có lấy đi điện thoại của Thịnh Nhan Tuyền. Trừ khi hắn muốn giam cầm cô thật, còn không thì điều này là không thể nào. Hắn chỉ có thể nhiều để ý cô gái nhỏ tinh ranh của mình hơn chứ không thể làm gì được.

Kết quả vừa qua hai bữa Thịnh Nhan Tuyền lại nhận được một cuộc gọi nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!