Úy Đông Đình gật đầu: "A Tông bị bệnh này thì không thể làm thư đồng cho
hoàng thượng nữa, đưa về Kinh Châu để dưỡng bệnh là tốt nhất, có
điều..."
Vân Phỉ vội hỏi: "Có điều cái gì?" Nàng tưởng rằng mình
phải khóc lóc mè nheo với y một trận thì mới có thể buộc y đồng ý, không ngờ chuyện lại thuận lợi thế này.
Úy Đông Đình mỉm cười hết sức ôn hòa: "Cha biết ta có tình cảm với nàng nên đã xin thái hậu tứ hôn rồi."
Quả là con cáo già gian xảo Úy Trác. Nếu thái hậu tứ hôn, người người đều
biết Vân Định Quyền và Úy Trác là thông gia, như vậy chẳng khác nào đóng đinh lập trường của Vân Định Quyền với người trong thiên hạ, khiến hắn
ta không thể phân vân bất định giữa các thế lực. Hơn nữa như vậy cũng có thể giữ Vân Phỉ ở lại kinh thành một cách danh chính ngôn thuận, thay A Tông làm con tin.
Vân Phỉ thầm bực bội trong lòng, nhưng ngoài
mặt lại làm ra vẻ e thẹn: "Cho nên ta không thể về nhà, chỉ để mình A
Tông về, đúng không?"
Ánh mắt của nàng nây thơ trong sáng, giống
như là không hề biết gì về những âm mưu toan tính trong đó vậy. Úy Đông
Đình nhẹ nhàng nâng gương mặt của nàng lên, dịu dàng nói: "Sau này Kinh
Châu không còn là nhà của nàng nữa, kinh thành mới là nhà."
Mặt Vân Phỉ đỏ lên, giả vờ như rất e lệ: "Huynh sẽ đối tốt với ta cả đời sao?"
Úy Đông Đình khẽ hôn lên môi nàng, khẳng định chắc chắn: "Đúng vậy."
Nói chuyện đàng hoàng không được sao, chưa tới ba câu là đã hôn. Vân Phỉ
vừa giận vừa thẹn, ước gì có thể cắn cho y một cái. Nhưng chuyện đã đến
thời khắc quan trọng nhất, ngàn lần không thể xảy ra sơ xuất gì nên đành ôm ý nghĩ 'việc nhỏ không nhịn sẽ hỏng việc lớn', mặc y hôn cho đã.
Một lúc sau, y mới buông nàng ra, cúi đầu mỉm cười, nhìn đôi gò má ửng hồng và đôi mắt trong veo như nước của nàng. Y vuốt ve gương mặt mịn màng
của nàng, tự nhiên rất muốn ăn luôn nàng vào bụng.
Vân Phỉ vuốt
môi mình với vẻ không vui, giống như là vừa ăn thật nhiều ớt cay vậy,
nhưng vì không thể lộ ra vẻ bất mãn nên chỉ có thể cúi đầu giả vờ như
thẹn thùng, thật ra trong lòng đang nổi trận lôi đình, cáu gắt lắm rồi.
"A Phỉ, sau khi thái hậu tứ hôn, ta sẽ đón nàng về phủ tướng quân ở."
Vân Phỉ vừa nghe thế liền cảm thấy chuyện không ổn. Lúc ấy thuận miệng đáp
ứng dọn sang phủ tướng quân chẳng qua là để mê hoặc y, bây giờ nàng phải chuẩn bị để người ta bắt đi bất cứ lúc nào, nếu ở trong phủ tướng quân
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!