Lúc này đến giờ tan học của nhà trẻ, lớp chồi hoa hướng dương Tạ Di An học do cô giáo dẫn dắt, xếp thành hai hàng tay nắm tay đi ra cổng, ngó ngang ngó dọc tìm kiếm bóng dáng bố mẹ của mình.
Tạ Di An nhanh chóng trông thấy Tạ Thời Quân đang vẫy tay với cô bé, bố của bé rất cao, đứng giữa bố mẹ của những người khác rất bắt mắt.
Cô bé buông tay cậu bạn bên cạnh ra, hơi có tí chê bai nói một câu tạm biệt, sau đó tung ta tung tăng chạy đi.
Cậu bé hết sức buồn rầu, trơ mắt nhìn theo bóng lưng của cô bé, nói to: "An An, ngày nào tớ cũng đem kẹo cho cậu ăn, cậu có thể nắm tay với tớ mỗi ngày được không? Chỉ với mỗi mình tớ thôi."
Tạ Di An chả buồn ngoảnh đầu lại: "Bố tớ nói không được!"
Dứt lời Tạ Di An phóng vèo ra khỏi nhà trẻ. Trông thấy người đứng bên cạnh Tạ Thời Quân, cặp mắt Tạ Di An sáng lên, tức thì thay đổi phương hướng bổ nhào lên ôm lấy chân Hướng Sơ.
"Anh đẹp trai!"
Hướng Sơ không ngờ cô bé vẫn còn nhớ mình: "An An, chào em nha." Nói đoạn cậu khom người xoa đầu cô bé, trên đầu cô bé có hai cái bím tóc xinh xinh, cậu đoán là buổi sáng Tạ Thời Quân đã tự tết cho cô bé.
Cảm giác được người khác yêu mến luôn làm người ta rất vui, chẳng những thế còn là bạn nhỏ đáng yêu như vậy nữa.
Tạ Di An vòi Hướng Sơ ngồi ở phía sau với mình, Hướng Sơ nào có thể từ chối, chỉ đành phải trò chuyện với công chúa nhỏ suốt dọc đường. Vốn từ ngữ trong đầu sắp bị vắt kiệt chỉ vì để trả lời những câu hỏi kì lạ, thiệt sự chẳng biết bình thường Tạ Thời Quân đã ứng đối bằng cách nào nữa.
Kho câu hỏi của công chúa tạm thời đã hết, Tạ Di An bắt đầu kể về những chuyện đã xảy ra trong hôm nay ở nhà trẻ.
"Du Tiểu Vũ bảo với con là, sau khi lớn lên hãy kết hôn với cậu ta, còn nói cậu ta sẽ mua váy thiệt là đẹp cho con, hỏi con chỉ nắm tay với một mình cậu ta thôi được không, con ứ có thèm!"
Tạ Thời Quân bị chọc cười, bèn hỏi: "Thế khi lớn An An muốn kết hôn với ai đây?"
Tạ Di An nắm lấy tay của Hướng Sơ, trả lời chẳng chút do dự: "Con muốn kết hôn với anh đẹp trai!"
Đáp án này khiến Hướng Sơ cực kì kinh ngạc, cậu vốn tưởng rằng mấy cô bé tuổi này đều chỉ muốn kết hôn với bố mình thôi chứ. Cậu thật sự hoang mang hết sức, sao Tạ Di An lại nhìn trúng cậu được?
Tạ Thời Quân cảm thán rằng: "Chậc, thật ư? Nếu An An kết hôn với anh rồi, bố sẽ ghen lắm đấy."
"Con ứ quan tâm đâu. Đến lúc đó ông chủ Cua tự mở nhà hàng hamburger cua đi, con với anh sẽ đến thăm ông chủ Cua."
Hướng Sơ cũng cười theo. Đúng lúc gặp phải đèn đỏ, cậu bèn vô thức nhìn về trước, bất ngờ chạm mắt với Tạ Thời Quân qua gương chiếu hậu. Trong ánh mắt anh đong đầy nét cười, khiến Hướng Sơ sinh ra một ảo giác rằng anh đang ôm cây đợi thỏ, vẫn luôn chờ đợi cậu nhìn vào gương chiếu hậu.
Cậu chợt ngẫm lại câu Tạ Thời Quân vừa nói, nếu kết hôn với anh rồi, bố sẽ ghen đấy.
Dường như có chút cảm giác một câu hai nghĩa, rốt cuộc là ghen với ai chứ…
Chẳng qua ngay sau đó, Hướng Sơ đã lập tức bắn chết cái "một câu hai nghĩa" tự mình suy diễn này. Đương nhiên là thầy Tạ người ta đau lòng vì con gái không chọn mình rồi, liên quan quái gì đến mày, Hướng Sơ mày đang nghĩ linh tinh gì vậy hảaaaa, mày đủ rồi đấy!
"… Hướng Sơ?"
Nghe Tạ Thời Quân gọi mình, Hướng Sơ như choàng tỉnh khỏi cõi mộng: "Dạ? Thầy vừa nói gì vậy ạ?"
"Cậu đến nhà tôi ăn tối được chứ?" Tạ Thời Quân có hơi áy náy, "Vốn dĩ tôi định dẫn cậu và An An đi ăn buffet Nhật, nhưng An An nói muốn ăn mì tương đen do tôi làm. Cho nên tôi muốn hỏi ý kiến cậu xem… có được không?"
Tạ Thời Quân luôn luôn chu đáo tinh tế, điều này càng khiến cho Hướng Sơ cảm thấy xấu hổ tột cùng vì nguyên nhân mất tập trung vừa rồi của mình. Cậu rối rít đồng ý: "Đương nhiên là được ạ. Tay nghề của thầy Tạ nhất định rất tốt."
Tạ Di An như một bà cụ non, nói rất chi là đắc ý: "Đó là tất nhiên, ông chủ Cua mà lị."
–
Đây là lần thứ hai Hướng Sơ đến nhà Tạ Thời Quân, lần này cậu đi vào một cách bình thường và trong trạng thái tỉnh táo.
Tạ Thời Quân lấy một đôi dép đi trong nhà từ trong tủ giày ra cho cậu. Hướng Sơ chú ý thấy đôi này là đôi mà lần trước cậu mang, màu vàng nhạt, lớp vải nhung bên trong rất ấm áp, mặt dép vẫn sạch sẽ như cũ.
Sau khi vào nhà, Tạ Di An tiếp tục bám dính lấy Hướng Sơ: "Ông chủ Cua đi nấu cơm rồi, anh chơi với em đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!