Chương 10: (Vô Đề)

Chớp mắt đã nghênh đón kì nghỉ Tết Nguyên Đán.

Hướng Sơ phải về quê ăn tết với mẹ như mọi năm. Buổi tối trước khi đi, cậu đến nhà Tạ Thời Quân, nghe bảo là bạn nhỏ Tạ Di An mời cậu đến ăn cơm, thế mà sau khi cậu đến lại chẳng thấy bóng dáng cô bạn nhỏ nhiệt tình ấy đâu.

"An An đâu?" Hướng Sơ vừa đổi giày vừa hỏi.

"Nó qua nhà bà nội rồi."

Tạ Thời Quân vừa đi họp ở trường về, cà vạt còn chưa kịp cởi, bởi vì đây là cuộc họp bộ môn rất quan trọng nên anh cần ăn mặc trang trọng đôi chút.

"Cạnh nhà mẹ tôi có hai anh em vừa chuyển đến, nghe nói người anh làm cảnh sát, con nhóc mê trai Tạ Di An gặp được là chả chịu đi nữa. Làm sao đây, bây giờ nó đã không muốn kết hôn với em nữa rồi, chỉ muốn kết hôn với chú cảnh sát thôi."

*2 anh em này là cp chính bên bộ "Cùng say" cùng tác giả, incest, bạn nào có hứng thú có thể lên web hồng đọc.

Hướng Sơ híp mắt nhìn Tạ Thời Quân vận âu phục, tâm trí cậu bị anh cuốn hút đi hết, miệng chỉ đáp một câu lấy lệ: "Ôi thế thì em buồn lắm."

Ngặt nỗi chả nghe ra buồn tí nào.

Tạ Thời Quân nói: "Không sao. Nó không muốn, tôi muốn."

Hai người mặt đối mặt đứng ở huyền quan, khoảnh khắc ánh mắt giao thoa tràn ra sóng ngầm cuộn trào, như thể hai cao thủ mập mờ đang so găng, đến cả không khí xung quanh cũng nóng lên.

Hướng Sơ cúi đầu bật cười, cậu đi lên mấy bước đoạn tháo cà vạt của Tạ Thời Quân ra, cuốn lên rồi lại thả xuống như có như không.

"Thầy Tạ thả thính sao mà mượt quá vậy. Năm xưa Nhiễm Thu Ý nhất định đã bị thầy làm cho chết mê chết mệt… ưm…"

Tạ Thời Quân luôn giỏi nói chuyện bằng hành động.

Môi bị cắn có hơi đau, bàn tay vốn đang đặt bên eo khéo léo chui vào vạt áo, và rồi m ơn trớn men theo eo cậu bằng sự thô bạo hoàn toàn trái ngược với sự dịu dàng hằng có trên con người Tạ Thời Quân. Hướng Sơ lờ mờ nhận thấy rằng anh đang biểu đạt sự không hài lòng.

Nụ hôn kết thúc, cả hai đều hơi th ở dốc. Tạ Thời Quân vẫn ghì siết lấy eo Hướng Sơ, cố định cậu ở trước người mình.

Sự chênh lệch chiều cao buộc Hướng Sơ phải kiễng chân lên, hôn xong vốn đã hơi nhũn chân, cậu muốn đứng thẳng lên lắm mà ngặt nỗi hình như Tạ Thời Quân không định buông cậu ra.

"Thầy Tạ à, thả em ra đi…"

Vừa dứt lời thì cậu lại bị siết càng chặt hơn, cậu chỉ đành phải vịn vào vai Tạ Thời Quân để giữ thăng bằng.

Tạ Thời Quân cau mày, hỏi: "Em đã từng học một môn tự chọn tên là nghệ thuật giao tiếp ở Đại học C chưa?"

Rốt cuộc Hướng Sơ đã vỡ lẽ rằng Tạ Thời Quân giận rồi. Anh không thích nghe cậu nhắc đến Nhiễm Thu Ý, đặc biệt là ngay lúc men tình đương nồng, có vẻ như hơi sát phong cảnh.

Thôi được, vậy thử dỗ xem nào?

Hướng Sơ ôm lấy cổ anh, mượn lực nhảy phóc lên, hai chân tách ra quấn quanh eo Tạ Thời Quân. Tạ Thời Quân đỡ lấy mông cậu theo bản năng, tạo thành tư thế bế em bé điển hình.

"Em biết lỗi rồi. Thầy Tạ phạt em đi ạ."

Cậu cố ý pha thêm đôi chút giọng mũi khi nhả chữ, nghe hệt như là làm nũng.

Tạ Thời Quân hừ một tiếng thật khẽ tỏ vẻ không vui, Hướng Sơ suýt nữa đã bị phản ứng trẻ con này chọc cho cười thành tiếng. Vừa rồi lúc nói chuyện cậu luôn nâng lấy mặt Tạ Thời Quân và cụng trán vào trán anh, bấy giờ nhằm che giấu nét cười trên mặt nên cậu bèn nghiêng đầu đi, tiện thể thơm lên vành tai anh. Ngay sau đó trên mông ăn hai cái đánh, Tạ Thời Quân bế cậu vào phòng.

Trong góc phòng khách đặt một chiếc gương toàn thân, chuyên dùng cho Tạ Di An làm đỏm, hình dán hoa hoè hoa sói trái một cái phải một cái. Tạ Thời Quân thoáng liếc nhìn rồi dừng lại với vẻ rất ư hứng thú.

Hướng Sơ nhìn sang chiếc gương theo tầm mắt của anh, lập tức hiểu ra tại sao anh lại muốn đứng ở đây.

Cậu cứ tưởng hôm nay phải chơi với Tạ Di An nên đã mặc áo hoodie và quần thể thao rộng rãi nhằm thuận tiện hoạt động. Bây giờ đu trên người Tạ Thời Quân vận âu phục nghiêm túc thế này khiến sự chênh lệch về khí chất trở nên rất kì lạ.

Vả lại, sao ấy nhỉ, khiến người ta rất dễ liên tưởng đến phương diện không mấy trong sáng cho lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!