Trần Tranh: ???
Nam Tư Nhã: !!!
Hai chữ lốp dự phòng như nổ tung trong đầu Nam Tư Nhã, ngay lập tức chạm vào dây thần kinh nhạy cảm nhất của cô ta, khiến cô ta tức đến phát điên!
Nam Tang Ninh!
Nam Tư Nhãhận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Tang Ninh nhướng mày:
"Làm ơn nhỏ tiếng một chút."
Sau đó quay người mở cửa ban công, trở lại phòng, tiện tay kéo rèm lại.
Nam Tư Nhã tức đến mắt đỏ hoe, sắc mặt Trần Tranh cũng hết xanh lại trắng, hai chữ lốp dự phòng như cái gai mãi mãi đ.â. m vào lòng họ!
Nam Tang Ninh này lại còn dám nhắc đến!
Trần Tranh tức đến mức muốn nổ phổi, nhưng nghĩ đây vẫn là nhà họ Nam, anh ta đành phải giữ thể diện tối thiểu, nhịn xuống cơn giận.
Thế nhưng anh ta vẫn rất khó chịu, nhìn thấy Nam Tư Nhã đỏ mắt mà cũng thấy phiền.
Đột nhiên, anh ta mất hết kiên nhẫn để dỗ dành Nam Tư Nhã:
"Em nghỉ ngơi đi, lần sau anh lại đến thăm."
Nam Tư Nhã cũng tức đến mức muốn khóc, nhưng trong lòng lại không biết nên giận ai.
Trần Tranh rời đi, Nam Tư Nhã tức tối bước lên lầu.
Cốc cốc cốc.
Cửa phòng Tang Ninh bị gõ mạnh.
Tang Ninh mở cửa, Nam Tư Nhã đứng ngoài với vẻ mặt giận dữ.
Có chuyện gì?
"Nam Tang Ninh, cô đắc ý lắm đúng không? Nghĩ rằng được ba mẹ tin một lần là thắng tôi rồi? Có thể đè đầu tôi rồi?!"
Nam Tư Nhã nghiến răng:
"Ba mẹ bị cô lừa nhất thời, nhưng cô nghĩ có thể lừa họ cả đời sao? Rồi sẽ có ngày họ biết sự thật, đến lúc đó…"
"Sự thật? Sự thật là gì, trong lòng cô không rõ sao?" Tang Ninh chớp mắt.
Sắc mặt Nam Tư Nhã cứng đờ.
Đúng vậy, lần thứ hai đúng là Tang Ninh đạp cô ta ngã thật, nhưng lần đầu tiên là do Nam Tư Nhã vu khống Tang Ninh đẩy cô ta.
Tang Ninh nói thản nhiên:
"Cô một lần, tôi một lần, coi như huề nhau."
Nam Tư Nhã tức đến mức mặt mày vặn vẹo, huề nhau?
Cả hai lần cô ta đều bị thương, một lần ngã cầu thang, một lần bị đạp xuống nước, còn Tang Ninh thì không hề hấn gì, vậy mà còn nói là huề nhau?!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!