Chương 25: (Vô Đề)

Chu Kì Nghiêu khó có thể tin nhìn Long Bạch Bạch, hắn đang bị đùa giỡn sao? Nhất là khi đôi mắt nhỏ của ngốc tử này liếc sang, gân xanh ở trên trán hắn liền nổi lên, hắn nâng tay xoa xoa lông mày: lúc trước Vân gia rốt cục là đã dạy cái gì cho hắn?

Long Bạch Bạch kích động xoa xoa tay, liếc mắt nhìn một cái, lại liếc nhìn thêm cái nữa, lại phát hiện người tốt không để ý tới hắn, nhịn không được lại gọi: Người tốt?

Chu Kì Nghiêu vốn muốn tiến vào an ủi ngốc tử này, không biết lúc trước hắn đột nhiên rời đi có dọa tới ngốc tử này hay không?

Kết quả, cuối cùng bị dọa chính là hắn.

Chu Kì Nghiêu ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt kích động của Long Bạch Bạch, đau đầu, chưa đến mức ngay cả điều này cũng dạy chứ?

"Vân gia đã dạy ngươi cái gì?"

Long Bạch Bạch còn tưởng Chu Kì Nghiêu cũng vui vẻ, lập tức liền xòe tay ra đếm: "ma ma nói, ta tiến cung chính là để được thánh sủng, nhìn thấy hoàng thượng, phải hầu hạ hoàng thượng thật tốt. hoàng thượng vui vẻ thì Vân gia mới tốt.

Ma ma còn nói, chờ lúc thị tẩm hoàng thượng bảo ta làm cái gì ta phải ngoan ngoãn làm cái đó, nếu muốn cùng tắm rửa thì cũng được, lúc ấy ta nhớ rõ ân nhân nói nam nữ thụ thụ bất thân không thể tùy tiện cởi quần áo trước mặt người khác.

Ma ma nói chúng ta là phu phu, đều là nam nên có thể, hơn nữa, người tốt ngươi là hoàng thượng, nên muốn làm gì cũng được. còn nói lúc tắm rửa phải cởi quần áo cho nhau, kêu ta nhiệt tình một chút, sau khi cởi xong…..Ngừng!

"ban đầu Chu Kì Nghiêu còn tưởng rằng Vân gia khẳng định không tới mức, cũng không nghĩ tới hắn đã quá coi thường Vân gia, càng không nghĩ tới chính là, ngốc tử này thật cái gì cũng dám nói. Long Bạch Bạch kỳ quái:"không có ngừng, hoàn toàn không có, sau đó ma ma nói ta ngoan ngoãn nghe lời hoàng thượng là được.

"Người tốt chính là hoàng thượng, hoàng thượng chính là người tốt, cho nên có thể cùng nhau tắm rửa. Chu Kì Nghiêu:"….

"Người Long Bạch Bạch xem trọng đang mang vẻ mặt kỳ quái nhìn hắn, còn tưởng rằng người tốt đang chờ hắn tiếp tục nói tiếp, hắn nhịn không được lại kích động lên, bởi vì quá mức vui mừng khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên còn chà xát hai tay,"Thế nhưng sau đó ta lại cẩn thận nghĩ lại, chúng ta vẫn là tự cởi quần áo thì tốt hơn, thùng tắm này ta thấy cũng thật lớn, sau đó ta cảm thấy có phải hay không….

Chu Kì Nghiêu nhìn bộ dạng kia của Long Bạch Bạch, trái tim không hiểu sao lại ngừng đập, da đầu run lên muốn ngăn cản Long Bạch Bạch, hắn biết rõ mình nên làm như vậy, nhưng cơ thể giống như bị giữ lại, đúng là không ra tay, ngược lại còn ngừng hô hấp: …..

Kết quả liền nhìn thấy ngốc tử này kích động nói:

"…. Chúng ta có thể cùng nhau nghịch nước hay không?"

Nói xong lời cuối cùng còn nhịn không được vẩy nước tới trên người Chu Kì Nghiêu.

Lúc hắn ở Vân gia đều nhìn thấy cháu trai Vân gia đều cởi trơn bóng như vậy rồi cùng nhau nghịch nước, hắn rất hâm mộ.

Cũng không có người nào cùng chơi với hắn, cho nên ma ma dạy hắn mấy cái này, vừa nghe tới cởi quần áo cho nhau, hắn bắt đầu mong đợi….. hiện giờ rốt cục có được cơ hội, người Long Bạch Bạch xem trọng vẫn không nhúc nhích, nhịn không được lạch bạch chạy tới, kéo kéo ống tay áo Chu Kì Nghiêu, nhìn thấy Chu Kì Nghiêu vẫn không động như cũ, mong chờ nói:

"Đương nhiên, nếu ngươi muốn ta giúp ngươi cởi, cũng được."

Chu Kì Nghiêu đau đầu nhìn Long Bạch Bạch, hắn nói cùng nhau tắm thật đúng là cùng nhau tắm, chỉ cần nói ra, có gì mà phải đỏ mặt?

Làm hại hắn nghĩ rằng ngốc tử này muốn thực hiện phu phu với hoàng đế hắn…..

Chu Kì Nghiêu xoa xoa lông mày, cảm thấy mình chắc là điên rồi, vừa rồi hắn thật sự còn tự hỏi rằng nếu ngốc tử này làm thật thì phải làm như thế nào, hắn phải nói như thế nào để ngốc tử này hiểu được…..

Kết quả, hắn nghĩ nhiều rồi.

Cuối cùng Chu Kì Nghiêu trực tiếp đi, nếu hắn còn tiếp tục ở lại, sớm muộn gì cũng sẽ giống như ngốc tử này, đầu óc cũng sẽ không bình thường, quỷ mới biết hắn thật sự là có chút…..

Long Bạch Bạch phồng má nhìn Chu Kì Nghiêu đi mà không quay đầu lại, cái gì đây, hắn mong đợi lâu như vậy, không muốn cởi, vậy mặc quần áo cũng có thể chơi nước.

Long Bạch Bạch chỉ có thể tự mình cởi quần áo sạch sẽ, nhảy vào trong thùng tắm: tự hắn chơi! Tay trái vài tay phải cùng nhau nghịch nước!

Mà hắn cũng không biết, lòng bàn chân và phía sau lưng hắn cùng xuất hiện hoa văn giống như lúc trước, chỉ là thời gian xuất hiện quá ngắn, nhanh chóng biến mất không thấy.

Long Bạch Bạch bên này hăng hái tắm rửa, mà trong một vực sâu xa ngàn dặm, nhiều năm rồi đều yên bình, đột nhiên lại sóng to gió lớn dâng lên, nước đập ầm ầm vào vách núi đen ở hai bên, có thể bay lên mấy thước.

Dưới vực sâu, giống như có thứ gì đó đang quẫy đuôi, muốn giãy ra.

Một khắc tiếp theo, có thứ gì đó phá vỡ ra, lập tức mây che lấp mặt trời, gió to mưa lớn, một khắc trước bầu trời đang quang đãng, một khắc sau bầu trời đột nhiên lại u ám, trong phút chốc bão táp liền rơi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!