Chương 44: Huyết Chiến Trong Hẻm Tối

Năm luồng sát khí lạnh lẽo khóa chặt lấy Lâm Minh. Con hẻm tối không một bóng người, trở thành một cái lồng giam hoàn hảo.

"Lên!"

Theo mệnh lệnh của tên cầm đầu, năm tên sát thủ áo đen đồng loạt ra tay. Bọn chúng không phải là những tu sĩ bình thường, mà là những sát thủ được huấn luyện bài bản. Bọn chúng không tấn công hỗn loạn, mà tạo thành một trận pháp vây giết đơn giản, hai người tấn công chính diện, hai người đánh lén hai bên sườn, còn tên cầm đầu thì đứng ở phía sau, chờ đợi thời cơ tung ra đòn chí mạng.

Đối mặt với tình thế này, Lâm Minh, người vừa trải qua một trận chiến kịch liệt, không hề hoảng sợ. Ngược lại, trong đôi mắt cậu ánh lên một vẻ lạnh lùng và hung hãn của một con dã thú bị dồn vào chân tường.

Cậu không tiến, mà lùi lại, tựa lưng vào bức tường kiên cố của con hẻm, biến thế 5 chọi 1 thành thế 2 chọi 1.

Hai tên sát thủ tấn công chính diện đã đến nơi. Một tên vung song đao chém ngang, một tên tung ra một tấm lưới pháp khí màu đen, định trói chặt Lâm Minh.

Lâm Minh hừ lạnh, không hề né tránh song đao, mà dùng cánh tay đeo Huyền Thiết Trọng Quyền để đỡ.

"Keng!"

Lưỡi đao chém vào găng tay chỉ tóe lửa. Cùng lúc đó, cậu tung một cú đấm vào tên dùng lưới. Tên sát thủ vội vàng thu lưới về phòng ngự, nhưng tốc độ của Lâm Minh quá nhanh.

Nắm đấm của cậu xuyên qua tấm lưới, đánh trúng ngực hắn, khiến hắn hộc máu bay ngược ra sau.

Nhưng đây chính là sơ hở mà tên cầm đầu đang chờ đợi.

"Chết đi!"

Tên cầm đầu xuất hiện như một bóng ma ở bên cạnh Lâm Minh, một thanh chủy thủ tẩm độc màu xanh biếc đâm thẳng vào sườn của cậu.

Lâm Minh cảm nhận được nguy hiểm, nhưng cậu lại làm ra một hành động không ai ngờ tới. Cậu không né, mà còn hơi nghiêng người, để cho mũi chủy thủ đâm vào cơ thể mình, dù không sâu nhưng cũng đủ để chất độc ngấm vào.

Cậu đã dùng một vết thương nhỏ để đổi lấy một cơ hội!

Tên cầm đầu còn đang đắc thắng, bỗng thấy Lâm Minh quay lại nhìn mình, trong mắt không có sự đau đớn, chỉ có sự lạnh lẽo đến rợn người. Lâm Minh đưa tay ra, với tốc độ không thể phản ứng, túm chặt lấy đầu của tên sát thủ.

"Ngươi..." Tên sát thủ kinh hãi.

"Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết!"

Lâm Minh gầm nhẹ trong lòng. Một luồng lực hút kinh khủng từ lòng bàn tay cậu tuôn ra.

Tên sát thủ hét lên một tiếng thảm thiết, hắn cảm nhận được sinh mệnh lực và linh lực của mình đang bị hút đi một cách điên cuồng. Chỉ trong vài hơi thở, một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ khỏe mạnh đã biến thành một cái xác khô queo!

Sau khi thôn phệ một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, linh lực tiêu hao của Lâm Minh được bổ sung lại một phần, vết thương do độc tố cũng nhanh chóng bị luyện hóa.

Bốn tên sát thủ còn lại nhìn thấy cảnh tượng ma quỷ này, tất cả đều chết lặng, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.

"Đây... đây là ma công! Hắn là ma tu!"

Sự phối hợp của chúng lập tức rối loạn. Nỗi sợ hãi đã phá vỡ ý chí chiến đấu của chúng.

Lâm Minh sao có thể bỏ qua cơ hội này? Cậu như một con hổ xông vào bầy cừu, đôi Huyền Thiết Trọng Quyền biến thành vũ khí đòi mạng đáng sợ nhất. Mỗi một quyền tung ra, đều có một tên sát thủ bị đánh cho xương cốt vỡ nát, mất mạng tại chỗ.

Chưa đầy một nén hương, con hẻm tối đã trở lại sự yên tĩnh vốn có, chỉ còn lại Lâm Minh đứng giữa năm cỗ thi thể. Cậu thở hổn hển, cả người đầy máu, nhưng phần lớn là máu của kẻ địch.

Cậu nhanh chóng thu lấy túi trữ vật của các sát thủ, không thèm nhìn lại, nhanh chóng biến mất vào trong màn đêm, trước khi đội tuần tra của thành phố đến nơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!