Đấu Trường Sinh Tử của Thiên Nam Thành là một tòa kiến trúc hình đấu trường La Mã khổng lồ, xây bằng hắc thạch, trông vô cùng thô kệch và đẫm máu. Không khí ở đây lúc nào cũng ồn ào, náo nhiệt, tràn ngập tiếng gào thét phấn khích của khán giả và mùi máu tươi.
Đây là nơi các tu sĩ giải quyết ân oán, hoặc kiếm tiền bằng cách đặt cược tính mạng của mình. Một khi đã lên đài, sống chết tự chịu.
Lâm Minh không chút do dự, đi thẳng đến khu vực đăng ký của Trúc Cơ Cảnh. Cậu không muốn dùng tên thật, bèn lấy một biệt danh đơn giản: "Quyền Vương".
Người phụ trách đăng ký nhìn cậu một cái, ném cho cậu một tấm bảng số rồi nói: "Trận tiếp theo, chuẩn bị lên đài."
Đối thủ đầu tiên của cậu là một đại hán mặt sẹo, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, trên người tỏa ra sát khí nồng đậm, rõ ràng là một kẻ thường xuyên liếm máu trên lưỡi đao.
"Ha ha, một tên nhóc con mặt trắng cũng dám đến đây? Chắc là chán sống rồi!" Đại hán mặt sẹo cười gằn.
Khán giả trên đài cũng không ai coi trọng Lâm Minh. Tỷ lệ đặt cược cho cậu thắng là một ăn mười.
Trận đấu bắt đầu.
Đại hán mặt sẹo gầm lên một tiếng, rút ra một cây quỷ đầu đao, chém một nhát đầy uy lực về phía Lâm Minh.
Lâm Minh đứng yên tại chỗ, không hề né tránh. Ngay khi lưỡi đao sắp chạm vào người, cậu mới ra tay. Cậu không dùng bất kỳ pháp thuật nào, chỉ đơn giản là tung ra một quyền.
"ẦM!"
Một cú đấm.
Nắm đấm của cậu va chạm với quỷ đầu đao. Thanh đao pháp khí trung phẩm vỡ tan thành từng mảnh. Cú đấm tiếp tục lao tới, đánh trúng ngực của đại hán mặt sẹo. Hắn trợn trừng hai mắt, cả người bay ngược ra khỏi lôi đài, rơi xuống đất, ngất đi, lồng ngực lõm một mảng lớn.
Cả đấu trường đang ồn ào bỗng nhiên im phăng phắc.
Một quyền! Chỉ một quyền đã giải quyết xong một cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ có tiếng!
Sau vài giây im lặng, cả đấu trường bùng nổ trong những tiếng hoan hô và kinh ngạc. Những người đặt cược cho cậu thắng thì vui mừng như điên.
Ban tổ chức của đấu trường lập tức nhận ra tiềm năng của Lâm Minh. Bọn họ nhanh chóng sắp xếp trận thứ hai, thứ ba, thứ tư...
Đối thủ của cậu có đủ mọi loại, từ kiếm tu thân pháp nhanh nhẹn, đến thể tu phòng ngự vững chắc, hay pháp tu với pháp thuật biến ảo. Nhưng kết quả chỉ có một.
Không một ai có thể chịu được quá ba quyền của Lâm Minh. Cậu như một con quái vật hình người, dùng sức mạnh tuyệt đối để nghiền ép mọi đối thủ.
Năm trận thắng liên tiếp... Mười trận... Hai mươi trận...
Chuỗi thắng của cậu vẫn chưa có dấu hiệu
dừng lại. Cái tên "Quyền Vương" nhanh chóng trở thành một ngôi sao mới của Đấu Trường Sinh Tử. Số linh thạch trong túi trữ vật của cậu cũng tăng lên nhanh chóng.
Nhưng, sự nổi bật của cậu cũng đã thu hút sự chú ý không mấy thiện cảm.
Trong một căn phòng sang trọng phía sau đấu trường, một gã đàn ông trung niên mặt mày âm hiểm, quản lý của một trong những tổ chức cờ bạc lớn nhất ở đây, đang nhìn vào hình ảnh của Lâm Minh với ánh mắt lạnh lẽo.
"Tên này từ đâu ra vậy? Chuỗi thắng của hắn đã làm chúng ta thua lỗ không ít."
"Bẩm báo Hắc quản sự, lai lịch của hắn rất bí ẩn, chỉ biết biệt danh là Quyền Vương."
Hắc quản sự gõ ngón tay lên bàn, trong mắt l
óe lên tia độc ác. "Không cần biết hắn là ai.
Điều tra hắn cho ta. Nếu không thể lôi kéo, khống chế được... thì hãy sắp xếp cho hắn một đối thủ không thể chiến thắng ở trận tiếp theo."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!