Chương 43: Rất ủy khuất...

Rất nhanh một bàn cơm đã làm xong, trừ việc rửa đồ ăn ra, cái gì Dạ Ngưng cũng không giúp được, giờ nàng mới biết tài nấu ăn của cô Tiếu khá đến mức nào, nói cái gì mà sẽ làm trứng xào vỏ chứ, đúng là lừa người mà.

Tuy không giúp được gì, nhưng chỉ cần là rửa thức ăn Dạ Ngưng cũng thấy vui vẻ, thường thường vốc nước hắt về phía cô Tiếu, nhìn bộ dáng cô mím môi cười, lòng cũng thư thái hơn rất nhiều. Mặc kệ thế nào, nàng còn có cô Tiếu, cô Tiếu sẽ vĩnh viễn yêu nàng, sẽ không xem thường nàng, vĩnh viễn sẽ không……

Đem đồ ăn đã làm xong bưng lên bàn, Dạ Ngưng vịn vào ghế đứng một bên, không ngồi xuống, nhìn về phía phòng bếp, chờ Tiếu Vũ Hàm đi ra.

"Ngồi đi, Dạ Ngưng."

Hà Lâm Nhiên cười tủm tỉm nhìn Dạ Ngưng, Dạ Ngưng theo bản năng nhìn Tiếu Lăng Phi, Tiếu Lăng Phi vẫn bộ dáng cũ, nghiêm mặt không nói chuyện cũng không nhìn nàng.

"Làm sao vậy?"

Tiếu Vũ Hàm bưng món cá hấp cuối cùng từ phòng bếp đi ra, dọn xong, đặt lên bàn, quay đầu cười nhìn Dạ Ngưng.

"Chờ cô đó."

Theo thói quen giơ tay lên vuốt tóc Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm lôi kéo nàng ngồi xuống.

Tuy Tiếu Lăng Phi vẫn không thèm quan tâm đến Dạ Ngưng như trước, nhưng không khí trên bàn cơm rõ ràng tốt hơn nhiều so với vừa rồi, ít nhất không căng thẳng nữa, vài người trò chuyện với nhau, nói về quãng thời gian đại học tươi đẹp, Tiếu Lăng Phi còn thuận tiện nói mấy chuyện hay ho của Tiếu Vũ Hàm trước đây, uống rượu cũng rất vui vẻ. Dạ Ngưng cũng không cảm thấy nhàm chán, nghe đầy hứng thú, thường thường ngẩng đầu nhìn Tiếu Vũ Hàm, mỗi lúc đó, Tiếu Vũ Hàm đều như có cảm ứng, mỉm cười nhìn nàng, không cần nói cũng biết ý, làm cho Tiếu Lăng Phi mày nhăn mặt nhíu cả lại.

Cơm nước xong, Dạ Ngưng cùng Hà Lâm Nhiên bưng bát đũa ra bên ngoài, Tiếu Vũ Hàm muốn giúp lại bị Dạ Ngưng đẩy qua một bên: "Được rồi mà, cô Tiếu, cô cũng đã bận rộn cả một ngày rồi, mau qua một bên nghỉ ngơi đi."

Tiếu Vũ Hàm nhìn nàng cười cười, không quản hai người nữa, đi đến bên sô pha, lần lượt cùng Tiếu Lăng Phi ngồi xuống.

"Dạo này thế nào? Ba mẹ đều rất nhớ em, nói mua cho em nhà để ở, đừng cứ mãi chen chúc trong cái ký túc xá này, nếu thấy buồn chán có thể tìm Mạch Mạt nói chuyện."

Tiếu Lăng Phi nét mặt chứa ý cười nhìn em gái, hắn và Tiếu Vũ Hàm lớn lên rất giống nhau, nếu không phải luôn nghiêm nghị thì khi cười rộ lên cũng rất mê người.

"Không cần, ở đây rất tốt."

Tiếu Vũ Hàm cười nhìn Tiếu Lăng Phi, cô không cảm thấy ở đây có gì không tốt, cũng không cảm thấy trường học tồi tàn chỗ nào. Vật chất quả thực rất quan trọng, nhưng mà chỉ có ở bên cạnh Dạ Ngưng, hết thảy những thứ đó mới có ý nghĩa, mới có cảm giác hạnh phúc.

"Ừ……"

Tiếu Lăng Phi trầm mặt một lát, châm một điếu thuốc, chậm rãi hít một hơi, nhìn Tiếu Vũ Hàm: "Mẹ nói, thứ bảy tuần này em hãy trở về nhà một chuyến, bà nhớ em, còn có –"

Nói đến đây, Tiếu Lăng Phi dừng lại một chút, Tiếu Vũ Hàm nghiêng đầu nhìn hắn.

"Rửa xong rồi, mệt quá!"

Dạ Ngưng thu dọn xong chén bát liền nhanh nhẹn từ trong phòng bếp đi ra, đĩnh đạc tiêu sái đi đến bên Tiếu Vũ Hàm, đặt mông ngồi xuống sô pha, nghiêng đầu, tựa lên vai cô.

Tiếu Vũ Hàm nhìn nàng cười cười, đưa tay vuốt ve mái tóc nàng: "Mệt thì lát nữa về sớm một chút, sáng mai không phải còn có tiết học sao?"

"Được ~" Dạ Ngưng lười biếng đáp ứng, nhắm mắt lại dựa vào Tiếu Vũ Hàm, ai cũng không nhìn.

Tiếu Lăng Phi ở một bên nhìn hai người, vung vẩy tàn thuốc trên tay, tiếp tục lời vừa rồi: "Thứ bảy trở về, Tô Nham cũng từ nước ngoài trở lại rồi, mẹ cũng đã lâu không gặp, muốn cùng nhau tụ hội một chút."

"……"

Mạch Mạt ở một bên cùng Hà Lâm Nhiên vừa nghe được hai chữ "Tô Nham" đều cả kinh, ngẩng đầu nhìn về phía Tiếu Vũ Hàm.

Như thể dự cảm được cái gì, Dạ Ngưng vẫn đang nhắm mắt liền mở mắt, ngẩng đầu nhìn Tiếu Vũ Hàm.

Trên mặt Tiếu Vũ Hàm không có ý cười, có chăng thì chỉ là một loại lạnh lùng nói không nên lời.

"Anh, ngồi trên máy bay lâu như vậy hẳn là rất mệt, đi nghỉ ngơi đi."

Không muốn nói nhiều, dù một câu cũng không muốn nói nữa, Tiếu Vũ Hàm coi như đã hiểu mục đích cùng ý đồ lần này Tiếu Lăng Phi đến thăm mình, nét mặt có chút lạnh, mà trong lòng càng lạnh hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!