Chương 28: (Vô Đề)

"Tối nay em không ở nhà ăn cơm sao?"

"Ân."

Ngô Triết Hàm đứng trước gương chỉnh lại cổ áo một chút, nói: "Tôi có một cuộc gặp gỡ với vài đối tác."

Hứa Giai Kỳ gật gật đầu, từ trong tay áo lấy ra một đôi găng tay, đưa cho Ngô Triết Hàm: "Trời đang rất lạnh, em phải biết giữ ấm cho cơ thể."

Ngô Triết Hàm nhìn đôi găng tay một lúc lâu, cũng đón lấy găng tay từ tay Hứa Giai Kỳ, ôn giọng: "Tối nay tôi sẽ về sớm."

"Chị sẽ chuẩn bị bữa khuya cho em."

Lúc này, Ngô Triết Hàm bỗng có cảm giác mình và Hứa giai Kỳ vẫn chưa ly hôn, nàng ấy vẫn như cũ ở nhà đợi nàng khi nàng có những cuộc gặp gỡ đối tác đến tối khuya mới về. Cái cảm giác này khiến lòng ngực Ngô Triết Hàm buốt đau, lúc trước là như vậy, nhưng bây giờ các nàng chỉ là người quen của nhau, không còn là một gia đình như trước nữa.

"Đi đường cẩn thận nhé."

Hứa Giai Kỳ nói khi Ngô Triết Hàm đã bước ra khỏi cổng, nàng đáp lại bằng một tiếng 'ân' nho nhỏ, rồi lên xe rời khỏi căn hộ của Hứa Giai Kỳ.

Hứa Giai Kỳ nén tiếng thở dài, cúi đầu xuống, trong mắt đều là tang thương.

Từ trong nhà truyền đến tiếng nói của Tử Hiên :"Mẹ ơi ~ con chuẩn bị xong rồi ~"

Tử Hiên từ trong phòng nhào ra, ôm lấy đùi của Hứa Giai Kỳ: "Mẹ ơi, chúc mẹ sinh nhật vui vẻ, Hiên nhi và cô Đới Manh đã chuẩn bị xong tiệc rồi ~"

Hứa Giai Kỳ yếu ớt cười, cúi xuống ôm Tử Hiên lên: "Hảo, mẹ vào với con ngay."

Hôm nay, lần nữa Hứa Giai Kỳ lại đón sinh nhật khi bên cạnh không có Ngô Triết Hàm...

Đến bữa tiệc gặp mặt cũng là đã 7h hơn, mọi người cũng đã có mặt gần như đầy đủ, và đang đợi sự xuất hiện của Ngô Triết Hàm.

Ngô Triết Hàm diện một bộ vest nữ đơn giản, khoác một chiếc áo lông mềm mại, đeo một chiếc khăn choàng len ấm áp mà Hứa Giai Kỳ đan cho mình, tiêu sái bước vào bên trong.

Vài nữ doanh nhân nhìn ra, thấy Ngô Triết Hàm liền che miệng e lệ cười, trong lòng ngưỡng mộ nàng, chỉ mới nửa năm đã hoàn toàn có thể gầy dựng lại cả một công ty mà không cần sự giúp đỡ của ai.

Dực Hiên đang ngồi ở một chiếc bàn gần cửa ra vào, thấy Ngô Triết Hàm liền tiến đến, giơ ly rượu trên tay lên: "Bạn tốt, lâu rồi không gặp, không ngờ chỉ trong vài tháng ngắn ngủi cô đã có thể xây dựng lại công ty của mình."

Ngô Triết Hàm hơi nhấc môi, châm chọc nói: "Cũng là nhờ cậu giúp đỡ."

Dực Hiên ho khan một tiếng, uống một ngụm rượu, thấy một nhân viên đi qua liền ngoắc tay bảo hắn lại.

Nhân viên mang rượu đến, đưa về phía Ngô Triết Hàm: "Ngô tổng, mời."

Ngô Triết Hàm cầm lấy một ly rượu, uống một ngụm nhỏ, không muốn day dưa với Dực Hiên quá lâu, liền xoay người đi vào trong.

Hai chân mày Dực Hiên gần như dựng đứng lên, chau mày nhăn nhó.

"Ngô tổng."

Nghe có người gọi mình, Ngô Triết Hàm hơi quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang đi đến.

"Bạch tổng."

"Ngô tổng, lâu rồi không gặp." Bạch tổng cười nói: "Người trẻ có khác, vừa ngã xuống lại có thể đứng lên vững vàng hơn trước, tôi khâm phục cô rồi đấy."

Ngô Triết Hàm lịch sự cười: "Bạch tổng quá lời rồi."

"Tôi còn nghĩ sau lần vấp ngã này cô sẽ không đứng dậy nổi nữa đấy, dù gì cũng bị vợ mình đâm sau lưng kia mà."

Ngô Triết Hàm không trả lời, tiếp tục uống rượu, về chuyện của Trịnh Tiểu Vy nàng đã sớm quên rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!