Chương 39: (Vô Đề)

Giang Thiên Ca gật đầu, xoay người đi về phía anh ta chỉ, đi được hai bước thì đột nhiên dừng lại, trong lòng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh sau đó, sự bất ngờ ấy đã biến mất.

Lục Chính Tây là quân nhân, anh xuất hiện ở đây là chuyện hết sức bình thường.

Ngược lại là cô, cô xuất hiện ở đây mới là điều bất ngờ.

Trong lòng Giang Thiên Ca đột nhiên dâng lên sự cảnh giác, chẳng lẽ Lục Chính Tây lại coi cô là phần tử khả nghi?

Cô trừng mắt nhìn Lục Chính Tây.

Nhìn thấy Giang Thiên Ca, Lục Chính Tây quả thực rất bất ngờ.

Phân bộ quân đội của anh quản lý người từ bên ngoài đến rất nghiêm ngặt.

Binh sĩ thuộc phân bộ quân đội đến từ khắp nơi trên cả nước, sau khi được phê duyệt, một số thân nhân của quân nhân mới được đến thăm.

Anh nhớ rõ trong các mối quan hệ xã hội của Giang Thiên Ca không có ai là quân nhân.

Hơn nữa, cho dù là thân nhân của quân nhân, khi đến đây sẽ được đưa đến khu sinh hoạt, không dễ gì đến được khu vực văn phòng.

Trong lòng Lục Chính Tây đang ngạc nhiên thì nhìn thấy ánh mắt trợn trừng cùng tia nghi hoặc trong mắt Giang Thiên Ca.

Lục Chính Tây: "..."

Anh nhìn về phía Lý Minh Lượng bên cạnh.

Lý Minh Lượng đứng nghiêm, giơ tay chào theo kiểu nhà binh với Lục Chính Tây, sau đó chỉ Giang Thiên Ca giới thiệu: "Lục tham mưu, đây là đồng chí Giang Thiên Ca đến giảng giải về bộ gõ tiếng Trung giản hóa."

Nghe Lý Minh Lượng giới thiệu, Lục Chính Tây nghiêng đầu nhìn Giang Thiên Ca.

Giang Thiên Ca cũng liếc nhìn anh một cái, giả vờ như hoàn toàn không quen biết, khách sáo xa cách gật đầu với Lục Chính Tây, nói:

"Chào đồng chí Lục tham mưu, tôi là Giang Thiên Ca, được công ty máy tính Hoài Dân cử đến để giảng giải về "Bộ gõ tiếng Trung giản hóa Vương thị", mong được chỉ giáo thêm."

Nhìn thấy sự ngạc nhiên thoáng qua trong mắt Lục Chính Tây, Giang Thiên Ca thầm đắc ý.

Cứ tưởng tôi giống thằng cháu trai vô dụng của anh, chỉ biết gây chuyện thị phi, đánh nhau ư? Hừ, tôi lợi hại lắm đấy.

Giang Thiên Ca đắc ý nhướn mày với anh.

Lục Chính Tây: "..."

Một lát sau, Lục Chính Tây "ừ" một tiếng, rồi sải bước chân dài đi vào tòa nhà văn phòng trước.

Giang Thiên Ca ước chừng một bước của anh có thể bằng hai bước của cô.

Cô thầm nghĩ: Chân dài thật tốt, đi đường cũng đỡ tốn sức.

Máy tính bây giờ là thứ hiếm có, ngay cả trong quân khu cũng chỉ có số ít người được dùng.

Lần này những người tham gia học tập chủ yếu đến từ hai diện.

Một là nhân viên văn phòng và nhân viên các bộ phận đặc thù có nhu cầu sử dụng máy tính trong công việc hàng ngày.

Hai là cán bộ lãnh đạo cấp bậc nhất định.

Loại thứ nhất đều tương đối trẻ, trình độ học vấn cũng tương đối cao.

Loại thứ hai, tuổi tác tương đối lớn, đa số trong khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, trình độ học vấn chênh lệch tương đối lớn, đa số tốt nghiệp trung học cơ sở, cũng có một bộ phận nhỏ tốt nghiệp tiểu học.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!