Chương 79: (Vô Đề)

Đàm Mỹ Hoa không nhịn được nuốt nước miếng, l.i.ế. m môi, cuối cùng vẫn không cưỡng lại được sự cám dỗ, tùy tiện tìm một đôi đũa trông có vẻ sạch sẽ rồi ăn ngấu nghiến.

Cuộc sống sau khi kết hôn của cô ta không tệ, sau này chồng c.h.ế. t về nhà mẹ đẻ thì không được ăn ngon nữa, từ xa xỉ xuống khó khăn, sống rất khổ sở.

Vốn định đến nương nhờ chị gái sẽ có cuộc sống tốt hơn, ai ngờ chị lại đi làm di trông trẻ cho người ta, sáng sớm năm giờ đã dậy, tối tám chín giờ mới về, cơm mang về thường chỉ ăn qua loa cho xong bữa.

Những vị khách còn lại ở bàn thấy cô ta ăn ngon lành cũng không nghĩ nhiều, đều cho rằng cô ta thích canh thịt viên nên bàn mình ăn xong mới qua bàn bọn họ muốn ăn thêm một chút, dù sao ai mà ngờ bây giờ lại có người cố tình lẻn vào ăn đồ thừa chứ?

Người phụ nữ có vẻ hiền lành nói với cô ta:

"Bàn chúng tôi nhiều trẻ con, chẳng mấy ai uống canh thịt viên, cô thích thì cứ uống nhiều vào."

Mì trộn hành, lạc rang, trước mặt thịt thì chẳng là cái thá gì! Trên đời vẫn còn nhiều người tốt bụng thật.

Đàm Mỹ Hoa cảm kích gật đầu với người phụ nữ, đũa nhanh chóng gắp một miếng tai heo trộn, nhai rau ráu trong miệng.

Ăn xong, khách khứa lục tục ra về, người phụ nữ đưa cho cô ta một cái túi:

"Có muốn gói chút đồ ăn thừa về không?"

"Bàn chúng tôi cô đã ăn gần hết rồi, qua bàn bên cạnh gói đi, thấy bọn họ đều không lấy đồ thừa, mấy món này còn nhiều thế, phí quá."

"Đúng đó, lãng phí thì đáng xấu hổ."

Đàm Mỹ Hoa nhận lấy túi, đi theo người phụ nữ đến bàn ăn bên cạnh, không chút khách khí cho đồ ăn thừa vào túi.

Khác biệt là người phụ nữ còn lựa chọn, còn cô ta thì hất cả đĩa vào, miệng ngọt ngào cười nói:

"Chị này, chị tốt bụng thật."

Người phụ nữ chỉ muốn lấy chút đồ ăn sạch sẽ, ít người ăn, nhưng bà ta không ngờ Đàm Mỹ Hoa hành động thô tục như vậy, không khỏi nghi ngờ, nhìn cô ta thêm vài lần:

"Trông cô hơi lạ mặt, nhà cô ở đâu vậy?"

Đàm Mỹ Hoa lúc này mới nhớ ra mình lẻn vào đây làm gì, là để quyến rũ Tạ Khánh Bình! Cô ta không có tiền đồ lại cứ nghĩ đến việc lấy thêm chút đồ ăn thừa về, vội vàng kiếm cớ lấp liếm:

"Tôi á, tôi là người thân ở xa bên nhà gái, ở khu số 3."

Người phụ nữ nghe xong tuy đã hết nghi ngờ nhưng cũng không vui vẻ gì mà tiếp tục đổ đồ ăn thừa cùng cô ta nữa. Trong lòng bà ta không vui, tay Đàm Mỹ Hoa quá nhanh, cái gì cũng đổ vào.

Vốn dĩ bàn của bà ta còn đồ ăn thừa, nhưng bởi vì Đàm Mỹ Hoa đã ăn gần hết rồi nên mới phải mặt dày qua bàn bên cạnh đổ đồ thừa, kết quả đổ nửa ngày, gần như toàn bộ đồ ăn ở bàn này đều vào túi của Đàm Mỹ Hoa, bà ta chỉ lấy được một đĩa thịt kho, còn lại toàn rau cải và nửa đĩa gà xé phay.

Người mỏ dầu đều trọng sĩ diện, bảo bà ta chuyển sang bàn thứ ba để lấy đồ ăn thừa thì bà ta cũng không dám, đành vội vàng kết thúc, xách giỏ tre nhỏ đựng quà đáp lễ đi tìm chồng và con.

Bà ta vừa đi, Đàm Mỹ Hoa càng thêm trắng trợn lấy đồ ăn thừa, một cái túi rất nhanh đã đầy. Cô ta vui mừng hớn hở, đang buộc miệng túi thì Đàm Diễm Hoa lén lút tìm đến, khẽ mắng cô ta:

"Mày làm gì đấy? Đến đây ăn xin à?"

Đàm Mỹ Hoa giải thích:

"Không phải, chị, đồ ăn ngon lắm, không lấy thì phí."

Mỗi bước mỗi xa

Đàm Diễm Hoa giận đến phát bực, trong lòng càng thấy đứa em gái này sau khi ly hôn càng ngày càng tệ đi. Rõ ràng trước đây là một người rất chú trọng ăn mặc và tiêu dùng, vậy mà bây giờ lại thế này.

Dì ta đưa tay véo mạnh vào cánh tay em gái:

"Bảo mày ánh mắt nông cạn mà mày còn không nhận, mày không nghĩ xem tiệc mừng này là nhà ai tổ chức hả? Đợi mày thành công rồi còn thiếu mấy thứ đồ ăn thừa này sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!