Chương 42: (Vô Đề)

Ngô Yến Như cũng muốn giải quyết mâu thuẫn, thấy Trần Gia Sơn nói chân thành như vậy, không còn tức giận nữa:

"Quà thì anh cứ giữ lại, chúng tôi không nhận đâu, sau này mỗi người nhường một bước, nước giếng không phạm nước sông."

Kết quả này đã rất tốt, Trần Gia Sơn vẫn kiên quyết muốn cô ta nhận quà:

"Cứ nhận đi, không nhận chúng tôi sẽ thấy áy náy."

Lương Chí Vĩ từ phòng ngủ đi ra, thấy vợ đứng ở cửa nói chuyện với người khác, liền đi lại:

"Ai vậy? Tìm đến tận đây vào giờ này, sao không vào trong?"

Ngô Yến Như quay đầu nói với anh ta:

"Người ở 301 đến xin lỗi."

Lương Chí Vĩ mở cửa chỉ thấy một mình Trần Gia Sơn, không hài lòng nói:

"Sao chỉ có mình anh đến xin lỗi?"

Mỗi bước mỗi xa

Trần Gia Sơn cười giải thích:

"Cô ấy ở nhà giúp con làm bài tập."

Lương Chí Vĩ tỏ ra rất cứng đầu:

"Oan có đầu, nợ có chủ, tôi biết anh không mắng chúng tôi nhiều, nhưng chuyện này chủ yếu là do vợ anh gây ra, để cô ấy lên xin lỗi tôi."

Sắc mặt Trần Gia Sơn khó xử, Lương Chí Vĩ nhìn ra sự do dự của anh ta, thẳng thắn nói:

"Cô ta chắc chắn không muốn xin lỗi đâu nhỉ? Một cái chăn không thể có hai loại người, mặc dù anh không nói ra, nhưng trong lòng chắc cũng nghĩ giống vợ anh, cha mẹ đã như vậy, con trai anh mỗi lần gặp tôi đều đầy thù địch cũng có thể hiểu được."

"Và nữa, sáng nay rác trước cửa nhà chúng tôi chắc chắn là do nhà anh ném, nếu không thì hôm nay anh cũng sẽ không lên xin lỗi."

Anh ta nói không sai, Trần Gia Sơn là người có nguyên tắc, sẽ không xin lỗi vì những điều mình không làm.

Thấy hoạt động hòa giải này sắp tan vỡ, Ngô Yến Như khuyên:

"Thôi được rồi, anh cũng đừng cứng đầu nữa, cứ để chuyện này trôi qua đi."

Lương Chí Vĩ thái độ kiên quyết:

"Không được, không tranh bánh mì thì cũng phải tranh cái khẩu khí, nhất định phải để cô ta xin lỗi tôi, nếu không thì nhà anh phải dán thông báo xin lỗi ở cửa ra vào."

Trần Gia Sơn tự nhận rằng mình đã thể hiện hết sự thành ý, đúng là Hứa Tú Vân đã ném rác trước cửa nhà 501 là không đúng, nhưng Lương Chí Vĩ tối qua đã oan uổng con trai mình, sáng nay còn ném rác vào nhà mình, nói năng lỗ mãng, nhiều lần khiêu khích muốn đánh nhau cũng không tốt đẹp gì.

Trần Gia Sơn ở Viện thiết kế cũng coi như là một nhóm trưởng, được các thành viên khen ngợi, giờ bỏ xuống thể diện mà nhượng bộ mãi không chịu nổi sự kiêu ngạo của Lương Chí Vĩ, cuối cùng nói: Thế thì cứ vậy đi.

Thấy Trần Gia Sơn quay lưng đi, Ngô Yến Như tức giận đ.ấ. m chồng:

"Ôi trời, anh làm em tức chết, cứng đầu như trâu!"

Trần Gia Sơn về đến nhà, Hứa Tú Vân thấy anh ta mang quà về nguyên vẹn, nhún nhún chân cười:

"Cuối cùng bọn họ cũng biết điều."

Trần Gia Sơn tức giận ném đồ xuống, quát cô ta:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!