Tần Chí Quân hiếm khi ngủ thẳng đến lúc tiếng chuông báo thức vang lên mới tỉnh, anh cúi đầu nhìn cô nhóc bị anh ôm vào trong ngực, cong khóe môi khẽ hôn lên đỉnh tóc cô, cẩn thận rút cánh tay từ dưới cổ cô ra và rón rén rời khỏi giường.
Anh gấp quần áo của Cố Uyển rồi đặt bên cạnh gối cô, trước khi ra khỏi cửa còn nhặt quyển sách giáo khoa lớp mười rơi xuống đất hôm qua và đặt sách lên bàn.
Cô nhóc muốn đọc sách anh lập tức đáp ứng, nhưng anh cũng không hy vọng cô có bất kỳ sự ràng buộc hay áp lực nào, trở về tìm được cơ hội cần phải khuyên bảo mới được.
Cố Uyển ngủ rất say, Tần Chí Quân đi hồi lâu cô mới bị tiếng khẩu hiệu trên sân huấn luyện đánh thức.
Đổi chỗ ngủ lại còn say rượu, trong đầu cô nhất thời có hơi choáng váng, ngơ ngác suy nghĩ một hồi đến khi nhớ lại tình cảnh đêm qua cô mới hoảng hốt không biết là sự thật hay là giấc mơ, mặt cô đỏ lên.
Cô vén chăn lên nhìn vào trong, sau đó cả người cô vùi vào trong gối.
Che mình một lát, lúc mặc quần áo cô nhìn dấu vết bên ngực trái, sau đó vẻ mặt bối rối...
Dấu vết kia không thấy rõ, mảnh da nhỏ chỗ ấn ký giống như bị nhạt màu.
Sao lại cắn ở đây chứ.....!
Cô nhanh chóng mặc quần áo, nhéo nhéo lỗ tai nóng rực rồi xuống giường gấp chăn.
Trong nhà ăn của tiểu đoàn ba, Hạ Quân nghe Đại đội trưởng Đại đội hai và Đại đội trưởng Đại đội ba bàn luận về vợ của Tần Chí Quân, anh ta vẫn bình tĩnh ăn sáng nhưng sự chú ý đều đổ dồn vào cuộc đối thoại của hai người.
"Nghe nói vợ của Phó Tiểu đoàn trưởng Tần rất xinh đẹp, còn đẹp hơn cả Tống Tử San."
"Tại sao tôi lại nghe nói là một cô gái nông thôn, cao lớn thô kệch còn có thể đi săn thú. Hôm qua nhà ăn trong doanh trại hình như có thêm đồ ăn đấy, chính là cô ấy lên núi săn bảy tám con gà rừng đưa đến tiểu đội nấu ăn."
"Cao lớn thô kệch sao, người nói câu này. thật sự đã gặp qua cô ấy sao? Tôi là nghe thằng nhóc Chu Trường An kia nói, ngày hôm qua cậu ta đứng canh gác, tận mắt nhìn thấy, theo lời nói của cậu ta, dáng dấp giống như một tiên nữ đấy."
"Thật sao, Phó Tiểu đoàn trưởng Tần thật may mắn đó."
"Cũng không phải, nhìn mới chừng mười tám tuổi, ít hơn anh ấy bảy tám tuổi. Bình thường anh ấy chính là một kẻ cuồng huấn luyện, huấn luyện binh lính như khối băng đến nửa điểm cũng không buông tha, nhưng tôi nghe nói ở trước mặt vợ anh ấy rất khác, cưng chiều đến không chịu nổi đó."
"Được vậy còn không cưng chiều sao, tôi mà có thể tìm một cô vợ nhỏ thua tuổi tôi nhiều như vậy, dáng vẻ còn giống như tiên nữ thế, tôi cũng sẽ cưng chiều cô ấy đến tận trời."
Hạ Quân nghe được gần như rất rõ, ăn mấy miếng bánh bao trong tay, nhếch khoé môi.
Toàn trung đoàn gần hai ngàn người, anh ta và Tần Chí Quân nhập ngũ cùng lúc, cùng là binh lính xuất thân từ nông thôn, cùng nhau phấn đấu đi lên.
Bây giờ còn cùng là Phó Tiểu đoàn trưởng, nhưng trong lòng anh ta rất rõ, Tiểu đoàn ba của anh ta thật sự kém hơn Tiểu đoàn một mấy phần, Tiểu đoàn một là doanh trại trọng điểm bồi dưỡng đội quân tiên phong trong trung đoàn.
Anh ta tự nhận thực lực cũng không kém Tần Chí Quân, chỉ là thiếu một chút may mắn mà thôi.
Tần Chí Quân và Chu Dương và qua lại rất thân thiết, mà gia thế của Chu Dương thì….
Hạ Quân thích Tống Tử San, không chỉ bởi vì cô ta rất xinh ra đẹp, mà quan trọng hơn là có Sư đoàn trưởng Tống đứng sau cô ta.
Nhưng anh ta đã sớm nhận ra trái tim của Tống Tử San chỉ đặt ở trên người Tần Chí Quân, mặc dù Tần Chí Quân từ trước đến nay không để ý, ánh mắt của cô ta vẫn thủy chung là đi theo anh.
Từ trước đến nay, Hạ Quân từ đều cảm thấy anh ta kém Tần Chí Quân chỉ có vận may và ngoại hình, dáng dấp anh ta cũng đẹp nhưng lại không có cách nào so sánh với Tần Chí Quân, nếu như không phải như vậy, Tống Tử San làm sao có thể chỉ xem trọng Tần Chí Quân.
Bây giờ Tần Chí Quân đã kết hôn rồi, còn cưới một cô gái nông thôn, ha ha.
Dù sao Tống Tử San cũng nên từ bỏ, anh ta chỉ cần cố gắng hơn nữa, trở thành con rể của Sư đoàn trưởng Tống, tương lai của anh ta chắc chắn sẽ thay đổi lớn.
Tần Chí Quân và Chu Dương có thân thiết đến đâu thì cũng chỉ là bạn bè, sự giúp đỡ của nhà họ Chu dành cho anh cũng có hạn, sớm muộn gì cũng có một ngày, anh ta có thể đứng ở độ cao mà Tần Chí Quân không thể đạt tới.
Anh ta cũng không cảm thấy suy nghĩ này của mình không tốt, thế lực nhà vợ chính là một phần thực lực, nhà họ Tống giúp anh ta, anh ta sẽ đối xử tốt với Tống Tử San coi như là báo đáp.
Tần Chí Quân vẫn còn quá ngây thơ, một cô gái trong quân đội như Tống Tử San không muốn mà lại đi cưới một cô gái nông thôn, xinh đẹp thì kiếm được cơm ăn sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!