Lúc đó, Tần Hiểu Muội đang ở trong phòng dùng máy may để may quần áo mùa đông cho anh ba, tiếng máy may kêu rè rè, đột nhiên cô ấy nghe thấy bên ngoài Cố Uyển kích động hô một tiếng Mẹ.
Sau đó lại nghe thấy mẹ cô ấy vui mừng lại khẩn trương, nói:
"Uyển Uyển, đừng đứng dậy, đừng đứng dậy, con cứ ngồi đi."
Tần Hiểu Muội dừng đạp máy may, đứng dậy chạy ra ngoài.
"Mẹ, mẹ quay lại rồi?"
"Ừ, mẹ quay lại rồi đây." Lâm Xuân Hoa cũng chưa nhìn kỹ Tần Hiểu Muội, mà xoay người chào hỏi binh lính đưa bà ấy đến và mời anh ta ở lại nghỉ ngơi.
Người binh lính lái xe đâu dám ở lại, lịch sự xin phép rời đi.
Lâm Xuân Hoa nhìn thấy trên bàn có một đ ĩa táo, bước nhanh tới lấy một trái chạy đuổi theo đưa cho anh ta.
Lúc quay trở lại, nhìn thấy một đ ĩa đầy táo, nhớ rằng ông nhà nói thằng ba bán thứ này, lại thấy nó để cho Uyển Uyển không ít, Lâm Xuân Hoa đối với con trai thứ ba là khá hài lòng.
"Mẹ, sao không báo với con một tiếng mà đã tới rồi, mẹ có thể đi từ ga tàu tìm đến đây sao? Nhỡ không tìm được thì phải làm sao, nên gọi điện để chúng con ra đón mới phải."
Cố Uyển kéo bà ấy ngồi xuống, Tần Hiểu Muội cũng ngồi xuống trên ghế sô pha, trong lòng cảm thấy chị dâu nói đúng, mẹ cô thật là liều lĩnh.
Lâm Xuân Hoa nhìn thấy Cố Uyển, trong lòng lúc này mới thả lỏng, nghe được lời cô nói, bà ấy đáp:
"Mẹ tự tìm được, không nên gây phiền hà cho các con làm gì. Mấy ngày trước mẹ gọi điện, lại nghe được tin Chí Quân đi làm nhiệm vụ rồi, con nói thử xem lúc nước sôi lửa bỏng thế này mà nó vẫn dám đi, bây giờ nó còn chưa trở về?"
Cố Uyển lắc đầu nói:
"Có thể còn năm sáu ngày nữa mới về ạ."
Lâm Xuân Hoa cảm thấy gả cho một quân nhân thật không dễ dàng gì, vỗ nhẹ vào tay Cố Uyển nói:
"Chí Quân không ở bên cạnh con có lo không? Cũng khổ cho con, vợ quân nhân không dễ dàng gì."
Sau đó, bà ấy nhẹ nhàng chạm vào bụng của Cố Uyển qua áo lông vũ, tấm tắc nói:
"Mẹ mới về chưa đầy hai tháng thôi, sao mà bụng đã lớn thế này."
Trông còn lớn hơn bụng của vợ thằng hai lúc sắp sinh, lúc nãy vừa bước vào cửa thấy Cố Uyển đứng dậy đón, nhìn đến bụng cô to đến như vậy, bà ấy sợ hãi phải bảo cô ngồi yên.
Cố Uyển tự nhiên rất lo, trong mười ngày kể từ khi Tần Chí Quân rời đi, bụng của cô lớn lên từng ngày, đừng nói là mẹ chồng gần hai tháng không gặp thấy to, ngay cả chính Tần đại ca lúc này mà nhìn cũng sẽ cảm thấy bụng to lên quá nhanh, so với mười ngày trước thì to lên hai ba vòng.
"Mười ngày gần đây phát triển rất nhanh, bản thân con cũng cảm thấy mỗi ngày đều lớn thêm một vòng, bất quá còn có Hiểu Muội giúp đỡ, mấy ngày nay em ba cũng đã chuyển về, ngay cả công việc kinh doanh mỗi buổi chiều đều hoãn lại, vì vậy con không có gì phải lo lắng, giờ có mẹ ở đây con cũng thấy an tâm hơn.Chỉ là tối đi ngủ nhìn bụng mình cũng thấy căng to quá, theo nhẽ, tính ra phải hai tháng nữa mới sinh, đến lúc đó bụng lại lớn đến cỡ nào nữa chứ.
"Lâm Xuân Hoa thấy cô thực sự căng thẳng thì vội vàng an ủi."Đừng sợ, sau khi ăn tối mẹ sẽ đến nhà quân y Lâm nhờ ông ấy đến khám cho con."
Lâm Xuân Hoa tới, không chỉ có Cố Uyển yên tâm hơn nhiều, mà Tần Hiểu Muội cũng thở phào nhẹ nhõm, trước đó ông Lâm quân y cũng có nói rằng sinh đôi có thể được sinh sớm hơn.
Sau khi anh cả đi làm nhiệm vụ, cô ấy nhìn bụng của Cố Uyển lớn nhanh như vậy, thật sự sợ chị dâu mình sẽ sinh sớm, tối vừa rồi đỡ Cố Uyển đi ngủ, cô ấy căng thẳng không nguôi.
Lâm Xuân Hoa nói chuyện với Cố Uyển một lúc, sau đó mới nhìn sang con gái của mình, đôi mắt sáng lên.
"Ôi không ngờ đấy, Hiểu Muội, đứng lên để mẹ xem xem."
Nghe vậy, Tần Hiểu Muội ngơ ngác, ngoan ngoãn đứng lên.
Lâm Xuân Hoa bước tới, để con gái xoay một vòng, nói:
"Vẫn là anh trai cả và chị dâu của con nuôi tốt nhé, trắng lên nhìn sáng sủa hẳn, chiếc áo bông màu đỏ này cũng rất đẹp, có phong cách nữa, anh trai và chị dâu mua cho con hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!