Sáng sớm hôm sau, Thương Thương bị Thẩm Phàm Tinh – kẻ luôn mê ngủ – kéo dậy khỏi giường.
Thẩm Phàm Tinh thậm chí đã thay đồ xong từ sớm:
"Dậy nhanh lên, chẳng phải đã nói đi Di Hòa Viên ngắm tuyết sao? Không đi ngay tuyết sẽ tan mất đấy. Em đã nói với mẹ rồi, hôm nay chị không cần đến phòng thí nghiệm."
Thương Thương lập tức tỉnh cả ngủ, rút điện thoại ra xem giờ, giật mình:
"Thẩm Phàm Tinh, mới bảy giờ thôi đấy! Ai lại đi ngắm tuyết sớm như vậy chứ?"
Thẩm Phàm Tinh kéo cô dậy:
"Mau dậy mau dậy, muộn là tuyết tan thật đấy!"
Vừa nói vừa định ra tay giúp Thương Thương thay đồ.
Thương Thương giật mình tỉnh hẳn:
"Đợi… đợi đã! Chị tự làm! Chị thay đồ liền, chị đi ngay bây giờ!"
Dưới sự thúc ép của Thẩm Phàm Tinh, Thương Thương vội vàng dậy đánh răng rửa mặt, thay đồ xong là giục:
Đi thôi đi thôi!
Thẩm Phàm Tinh nhìn cô mặc áo len dày, bên ngoài là áo khoác phao, quần jeans bó và một đôi bốt đi tuyết – trông rất giản dị, thoải mái.
Cô do dự vài giây:
"Không được! Mặc thế thì chụp ảnh sao mà đẹp? Ít nhất cũng phải trang điểm một chút chứ!"
Rồi lôi Thương Thương lại ngồi xuống, bắt đầu trang điểm cho cô.
Thương Thương hoàn toàn mơ hồ, nhưng thấy Thẩm Phàm Tinh trang điểm tỉ mỉ, còn mặc váy nữa, nghĩ lại mình chắc là ăn mặc quá tùy tiện.
Thế là đành để mặc cho cô tác nghiệp.
Thẩm Phàm Tinh trang điểm cũng khá tốt, chỉ vài đường đã khiến gương mặt Thương Thương càng thêm tinh xảo.
Sau đó lại chọn cho cô một bộ đồ khác — váy len hồng ôm dáng, áo khoác dạ màu trắng, thêm một chiếc mũ lông thỏ cùng màu với váy.
Trông cô trẻ trung hơn hẳn, dịu dàng, mềm mại như kẹo bông.
Thương Thương nhìn mình trong gương, vuốt lại mái tóc, hơi thắc mắc hỏi:
"Mặc thế này á? Bộ đồ này ở đâu ra vậy? Chị chưa từng thấy mà?"
Vì trông quá trẻ con, nên để tạo cảm giác chín chắn, Thương Thương thường chọn quần áo phong cách trưởng thành. Còn mấy bộ màu hồng thế này, cô chỉ mặc thời cấp ba thôi.
Thẩm Phàm Tinh gạt tay cô ra:
"Đừng vuốt nữa, như này là đẹp rồi, đi thôi!"
Thương Thương đành theo cô ra ngoài. Trước khi đi, Thẩm Phàm Tinh còn dúi cho cô một hộp sữa:
"Ăn tạm lót dạ đi, trưa nay mình sẽ ăn hoành tráng."
Thẩm Phàm Tinh lái xe, Thương Thương cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, còn tranh thủ nhắn tin hỏi Đỗ Manh Manh và Vương Giai Ni đã tới chưa.
Cả hai người đều trả lời rất nhanh, bảo đã đến nơi rồi, dặn cô cứ từ từ, không cần vội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!