Câu hất nước bẩn trắng trợn này khiến tôi sững người.
Một lúc sau, tôi bật cười lạnh lùng:
"Lục Phàm, chuyện giữa anh và chị tôi, tôi biết từ lâu rồi."
Lục Phàm biến sắc, định mở miệng giải thích, nhưng tôi giơ tay lên, cắt ngang:
"Tôi không vạch trần anh, là vì muốn giữ lại cho anh chút thể diện cuối cùng. Dù sao trước đây anh đối với tôi cũng không tệ."
"Nhưng điều đó không có nghĩa là anh được phép bôi nhọ tôi. Còn nữa, chuyện giữa anh và chị tôi, không chỉ mình tôi biết.
"Anh ta nghiến chặt răng, gần như nghiến từng chữ qua kẽ răng:"Còn ai biết nữa?"
Tôi nhìn anh ta chằm chằm một lúc, bỗng bật cười:
"Ra ngoài thì nói là chúng ta đã chia tay lâu rồi đi, như vậy tốt cho danh tiếng của cả hai."
"Sau này, anh muốn cưới ai là chuyện của anh, không cần phải tốn công dối gạt tôi nữa."
Nụ cười buông bỏ của tôi khiến tim Lục Phàm nghẹn lại.
Trong lòng anh ta như một tảng đá lớn đè nặng, vừa trĩu nặng, vừa âm ỉ khó chịu.
Lần đầu gặp mặt khi xem mắt, Lục Phàm đã phải lòng tôi.
Tôi cao ráo, xinh xắn, ánh mắt khi nhìn anh ta thì vừa trong trẻo vừa rực rỡ.
Khi đó, lời hứa muốn cưới tôi là thật lòng.
Nhưng… bắt đầu từ khi nào lòng anh ta đã lệch hướng?
Hình như là gần đây, Mạnh Bảo Nhi liên tục lả lơi trêu ghẹo, khiến anh ta xao động, trong lòng dần sinh ra ý nghĩ muốn ở bên cô ta.
Thế nhưng ngoài mặt, anh ta vẫn đang là người yêu của tôi.
Lục Phàm không thể tự ý phản bội.
Một là vì danh tiếng.
Hai là vì tiền đồ.
Anh ta sợ tôi dây dưa không dứt, liền nghĩ ra cách đẩy tôi đi lao động dưới quê, như thế mới đường đường chính chính ở bên Mạnh Bảo Nhi.
Tuy tôi không đi được, nhưng… vấn đề anh ta lo cũng đã giải quyết rồi.
Tôi đã gả cho người khác, vậy là anh ta có thể toại nguyện cưới Mạnh Bảo Nhi.
Vậy mà anh ta còn bày đặt trưng ra bộ mặt đau xót:
"Người đó là ai?
"Câu hỏi chẳng đầu chẳng đuôi, nhưng tôi lại hiểu. Tôi cười khẽ:"Chờ đến khi tổ chức tiệc cưới, anh sẽ biết thôi."
Tôi không định nói ra danh tính chồng sắp cưới, sợ ảnh hưởng đến việc Mục Vân Xuyên nhận chức.
Hai người đã bàn với nhau, đợi anh chính thức nhậm chức rồi mới tổ chức hôn lễ, lúc ấy có thể xin phân nhà.
Khu mới cách đây ba cây số, đi nhanh cũng mất ba mươi phút, sẽ không còn chạm mặt người nhà Mạnh nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!