Edit: Tiana
Beta: Tiểu Tuyền
Hai người ngọt ngào một chút thì Lâm Lam đẩy Hàn Thanh Tùng ra: "Giúp em băm thịt đi, chúng ta hôm nay ăn vằn thắn".
Cô đem rau cải trắng, mộc nhĩ với ngâm buổi sáng, thịt, tôm nõn đã bóc vỏ xong, rửa sạch để cho Hàn Thanh Tùng giúp cô băm nhuyễn. Cô lại đi lấy ra bột mì mịn, cô cười nói với Hàn Thanh Tùng: "Đây là lần trước anh mang theo Đại vượng đi xay này, Đại quản gia vẫn không đành lòng ăn, nên cất giữ. Nếu không hôm nay ăn bánh chẻo còn phải đi xay bột, đến nửa đêm cũng không có ăn."
Nhị Vượng bị Lâm Lam giao cho công việc quản gia, giúp cô quản lý lương thực và thứ vụn vặt, nhưng mà vị quản gia này vốn lo lắng mẹ tiêu tiền như nước khiến cả nhà đói bụng, hàng ngày thường keo kiệt và hay lục lọi đồ thừa. Lâm Lam lại cảm thấy đó là chuyện tốt, tiết kiệm là một đức tính tốt đẹp mà. Khi cô nhào bột mì xong thì quay sang xem Hàn Thanh Tùng đang băm nhân bánh, liền nhắc nhở anh nhẹ tay chút. Sức lực người này quá lớn, băm thế kia nát hết nhân mất.
Khi bọn nhỏ lục tục về nhà liền thấy trong nhà làm vằn thắn liền hô lớn rối rít giục nhau hỗ trợ làm vằn thắn. Lâm Lam chỉ huy Hàn Thanh Tùng trộn nhân, cải trắng thịt heo tôm nõn băm nhuyễn ngon lành thực sự là món nhân vằn thắn ngon tuyệt. Cô còn hướng dẫn lúc làm nhân nên trộn thêm một quả trứng gà và chỉ cho Hàn Thanh Tùng cách trộn cho đều. Nhưng mà thịt ít nên không thể làm món nhân đầy đặn được.
Mọi thứ đã xong, Hàn Thanh Tùng hỗ trợ cán vỏ vằn thắn, Lâm Lam bao vằn thắn.
Nhìn thấy Tam Vượng đưa tay tới véo vỏ vằn thắn định nặn, Hàn Thanh Tùng liền ngăn lại: "Rửa tay đi"
Tiểu Vượng cũng xông lại, quớơ quơ đôi bàn tay nhỏ bé: "Con tắm rửa sạch sẽ rồi nè"
Hàn Thanh Tùng liền cầm tay nhóc: "Thổi kèn Harmonica cũng không nên nặn vỏ vằn thắn"
Tiểu Vượng rất thất vọng, mặc dù bé không làm vằn thắn nhưng đã rất cố gắng cố gắng muốn giúp mẹ làm việc mà, hơn nữa người ta muốn nặn vỏ bánh nha. Mềm mềm nặn nặn chút chút là ra con thỏ nhỏ rồi.
Muốn chơi………muốn……. chơiiiii…
Lâm Lam nhìn đứa bé nhỏ có đôi mắt xinh đẹp kia đang có khát vọng mãnh liệt lại còn rơm rớm nước mắt liền không nhịn nổi liền nói với Hàn Thanh Tùng: "Anh cho con một ít để nó nặn thỏ nhỏ, sau đó em hấp cho nó ăn được mà".
Tiểu Vượng lập tức gật đầu lia lịa, ánh mắt sáng lập lòe: "Tốt tốt"
Nhị Vượng và Mạch Tuệ đã rửa tay sạch sẽ tới hỗ trợ gói bánh, Tiểu Vượng được như nguyện nặn bánh thỏ, Tam Vượng cũng rửa tay qua rồi tham gia náo nhiệt.
Đại Vượng nhìn thoáng qua mặt không đổi sắc bắt đầu làm bài tập.
Lâm Lam liếc thấy liền hỏi nhỏ: "Anh cả các con sao thế?" – Trở về nhà mà làm bài tập là không bình thường, nhất định có chuyện gì đó bất thường.
Mấy đứa nhỏ cười ha ha, Tam Vượng nói thầm thì nhưng thỉnh thoảng lại cười haha: "Anh cả bảo anh hai còn có một số người khác làm bài tập hộ, kết quả là bài tập làm sai bét liền lòi đuôi, thầy giáo phạt anh chép bài khóa mười lần haha"
Lâm Lam hết nói nổi. Cô quay đầu lại nhìn Nhị Vượng.
Nhị Vượng xoắn quẩy cười méo mó: "Mẹ, con không cố ý. Hai ngày trước con mãi mê đi xem tuyên truyền, nên không kịp làm bài cho anh cả".
Lâm Lam làm công tác tuyên truyền liền thông báo rõ, loại tuyên truyền nào trẻ em cần nghe, loại tuyên truyền nào trẻ em không được nghe và báo trước tối nào cho trẻ em tham gia. Cô cũng tổ chức tuyên truyền riêng buổi tuyên truyền cho bọn nhỏ không cho người lớn tới nghe. Như vậy bọn nhỏ sẽ cảm thấy đội tuyên truyền rất công bằng, không thiên vị người lớn. Nhưng mà như thế bọn nhóc vẫn nghe lén bên ngoài.
Nhị Vượng và Đại Vượng lần nào cũng vụng trộm lén lút đi. Lâm Lam nhếch miệng: "Ồ, ra là các con còn có bí mật nhỏ như vậy"
Nhị Vượng cười hắc hắc phát huy khí chất tuổi nhỏ mà đã nho nhã nhẹ nhàng mưu toan làm cảm động mẹ già. Lâm Lam hừ một tiếng: "Tội này rất lớn, phải phạt nặng"
Tiểu Vượng khẽ run rẩy, tay nhéo rụng tai thỏ nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn liếc về phía Nhị Vượng: "Đem…. đem anh hai đi nông trường cải tạo lao động"
Người trong thôn đã sớm quen thói dọa đứa trẻ nào không nghe lời bằng câu: "Để cho Hàn cục trưởng bắt con mang tới nông trường cải tạo lao động" nên Tiểu Vượng nghe xong cũng nghĩ đó là hình phạt lợi hại nhất. Tam Vượng nghe xong cười haha: "Tiểu Vượng ngu ngốc"
Hàn Thanh Tùng vừa nhìn một cái liền làm Tam Vượng sợ đến nỗi cười kẹt trong miệng chỉ phát ra tiếng nấc.
Mạch Tuệ cười reo lên: "Phạt mấy đứa không cho ăn bánh chẻo haha"
Nhị Vượng sợ đắc tội đại ca, nhỏ giọng nói: "Hay là ăn ít ít thôi ạ?"
Lâm Lam: "Hay là chép bài tập"
Cô chưa bao giờ khấu trừ khẩu phần ăn của lũ nhỏ, cô vừa ngắm nghía cái chỗi, cây chổi lỏng lẻo này không thể đánh người, đánh cũng không đau mà cô không nỡ làm hỏng chổi, nên nói: "Sau này cứ làm bài tập thì anh hai các con sẽ phải viết hai lần, đây là hình phạt bố mẹ quyết định"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!