Edit: Tiana
Beta: Tiểu Tuyền
Hàn Thanh Tùng gật đầu: "Triệu An Bần mắc câu rồi?"
La Hải Thành cười nói: "Hàn cục trưởng, tôi rất phục anh, anh quả thực đã liệu sự như thần."
Hàn Thanh Tùng thản nhiên nói: "Không có gì, chuyện thường tình thôi."
La Hải Thành suy nghĩ về đường hướng mà vị Hàn cục trưởng đang đi! Tôn Trác Văn còn tưởng rằng vị Hàn cục trưởng này là một người quê mùa ngu dốt, người nào nói người này ngu dốt kẻ đó mới đích thực là kẻ ngu.
Cậu nhanh chóng đơn giản theo sát Hàn Thanh Tùng để thông báo tình hình: "Triệu An Bần đã chuẩn bị kỹ càng trên dưới, cho cháu hắn đi an bày sự việc ổn thỏa. Triệu Kiến Thiết những ngày qua náo động không ít sự việc. Thanh Hoa không chịu được hoàn cảnh gian khổ, cuối cùng bị Triệu Kiến Thiết dùng thủ đoạn dụ dỗ về lợi ích, cuối cùng đã đáp ứng hỗ trợ...... việc chạy trốn."
Triệu Kiến Thiết đáng chết này, cho dù Hàn cục trưởng đang muốn dạy dỗ em trai mình cũng không cần nhờ ông giả mạo đại ca xã hội đen nhé. Lúc này ở phía ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa: "Anh ba, anh ba…"
Giọng nói mềm mại dịu dàng như thế khiến La Hải Thành nhìn về phía Hàn Thanh Tùng đầy khúc mắc, ai vậy ta? Hàn Thanh Tùng ra mở cửa, thì Hàn Thanh Vân xuất hiện, bước vào tự tay khép cửa lại: "Anh ba, không tốt rồi. Hàn Thanh Hoa chạy mất rồi!"
Hàn Thanh Tùng bỏ đôi tay của Hàn Thanh Vân đang lắc mình ra, mở cửa: "Bọn họ đi tìm bí thư chi bộ rồi hả?"
Hàn Thanh Vân buồn bực: "Anh ba, sao anh biết?"
La Hải Thành cười nói: "Cái này gọi là đoán trước ý địch, thằng nhóc này học tập chút đi."
Hàn Thanh Vân quan sát hắn một cái, nhận ra người liền hô to "Aaaaa, anh không phải là...... Là cái người kia......" – nhưng trong lúc nhất thời cậu ta không nhớ nổi tên của La Hải Thành
La Hải Thành gật đầu: "Tôi chính là cái người kia."
Hàn Thanh Vân day trán, giọng ủ dột: "Xin lỗi, em tên là Hàn Thanh Vân."
La Hải Thành bắt tay Hàn Thanh Vân: "La Hải Thành."
Hàn Thanh Tùng ý bảo bọn họ tránh ra, sau đó đóng cửa lại, "Đi."
Ba người hướng đại đội mà đi tới. Hàn Thanh Vân thông báo ngắn gọn, Trương cai dẫn người đến nông trường Sơn Thủy bắt Hàn Thanh Hoa – kẻ đang chạy trốn, bọn họ cũng nhận định là Hàn Thanh Tùng giúp em trai chạy trốn cho nên muốn đến cửa hỏi tội. Chủ nhiệm Trì đang dẫn người tuần tra vòng quanh, nếu nghe được động tĩnh gì sẽ bắt người lên đội trước, sau đấy mới mời Hàn Vĩnh Phương đi qua, Hàn Thanh Vân trốn lại một chút để đi tìm Hàn Thanh Tùng.
Hàn Thanh Vân có chút khẩn trương, "Anh ba, có chuyện à? Nghiêm trọng không?"
Hàn Thanh Tùng lắc đầu: "Không có chuyện gì, đi thôi."
Đến đại đội thời điểm, Hàn Thanh Vân đột nhiên phát hiện La Hải Thành không biết đã đi đâu, liền kinh ngạc nói: "La Hải Thành đâu?"
Hàn Thanh Tùng khoát tay: "Đi thôi."
Khu đại đội tập trung là một nơi rất đơn giản: một khu nhà tập thể, các phòng tập trung xung quanh, ở giữa có một mảnh sân trống. Khu đại đội giống khu đội sản xuất sẽ nuôi một vài con vật như lợn, dê, bò, la…. và những con thú này là tài sản thuộc quyền sở hữu của đại đội.
Trong những ngày thường, nơi này chỉ có hai người giữ kho chịu trách nhiệm cho gia súc ăn và trông coi sân khu. Nhưng tối nay thì khác, đèn đuốc sáng rỡ, có người giơ đèn bão, có người thì giơ đuốc sáng trưng. Lúc hai người trong đó có Hàn Thanh Tùng đi vào, đã thấy trong sân có tới mười mấy người mà mặt mũi kẻ nào trông cũng hùng hổ diễu võ dương oai.
Cầm đầu chính là vị Trương cai nọ, trên người có dây đai vắt chéo vai, hai bên hông có hai bao cắm súng, hai tay chống nạnh, mày rậm mắt to đang trợn lên, trông có vẻ chính khí nghiêm nghị. Có điều da anh ta khá đen, nên trong đêm tối khó có thể nhìn thấy người. Hàn Thanh Vân thì cho rằng đây là dạng ỷ thế hiếp đáp người ta, muốn nhân cơ hội ăn hôi của đây mà.
Hàn Vĩnh Phương đang tiếp đãi Trương cai: "Trương cai, cậu nói đi, chúng tôi căn bản là không biết. Hàn Thanh Hoa không trở về thôn. Nếu cậu ta có trở về thì chúng tôi đảm bảo sẽ là người đầu tiên đưa cậu ta về đây"
Trương cai cười lạnh nói: "Có người giúp cậu ta bỏ trốn, lại có người bao che thì làm sao đưa về được?"
Hàn Thanh Vân tức giận: "Anh nói gì? Cậu ta là do Hàn cục trưởng tự mình hạ lệnh đưa đi, chúng tôi làm sao lại bao che cho cậu ta được?"
Trương cai bĩu môi, nheo mắt liếc Hàn Thanh Tùng một cái: "Mấy người nói vậy mà có phải vậy không sao mà biết? Ai biết có phải các người tranh công kiếm tiền lại có danh tiếng tốt, sau lưng lại giở trò động tay động chân cơ chứ?"
Hàn Thanh Tùng bước tới hỏi: "Hàn Thanh Hoa và Triệu Kiến Thiết do cậu quản lý phải không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!