Edit: Trang Nguyen
Beta: Tiểu Tuyền
Giọng nói Hàn Thanh Tùng vẫn như thường, anh hai Hàn lại nghe được phần nào sự lạnh nhạt trong đó, biết hắn đã nghe được những lời vừa nói nên tức giận, cũng không có ý đi theo, chỉ đành phải nói: "Chú ba này, chú đừng tức giận, chú xây nhà mới, cha mẹ vẫn còn ở nhà cỏ, nhất định có chút vướng mắc không thoải mái."
Anh ta không nghe tiếng Hàn Thanh Tùng, liền không nói gì nữa, mà muốn xoay người đi vào nhà.
Chị dâu hai kéo anh ta lại, nhỏ giọng nói: "Anh ngu à."
Cô ta đưa tay cào cào, mò đến thịt ở phía trên, vui mừng nhỏ giọng reo lên: "Thịt!"
Cô lấy một miếng nhét vào trong miệng, lại nhét vào trong miệng anh hai một miếng, sờ sờ rồi lấy những miếng thịt khác muốn giữ lại cho con mình ăn. Cô lấy hết thịt ở phía trên, còn bóp bóp đồ ăn, sợ rằng bỏ sót thịt ở bên trong, không quan tâm có hợp vệ sinh hay không.
Lúc này Cốc Mễ đi ra ngoài, gọi: "Chú hai, thím hai, hai người ăn vụng gì đấy?"
Con bé vừa la lên, Hàn Kim Ngọc liền lao ra: "Các người làm gì vậy?"
Anh hai Hàn vội nói: "Bọn họ không đến, đưa đến một chén thức ăn và một bịch bánh trung thu cho cha mẹ."
May mà tối om, nhìn gì cũng không rõ lắm. Anh ta sợ em gái bới móc nên vội vàng đi vào nhà, Hàn Kim Ngọc đuổi theo ngay.
Chị dâu hai vội vàng trở về gian phòng phía đông, lấy thịt mình trộm được bỏ vào chén uống nước, đợi lát nữa có thể cho bọn nhỏ ăn, lại liếm tay cho sạch sẽ.
Anh hai Hàn bước vào phòng khách, đặt chén lớn và bánh trung thu lên, lúc này chị dâu hai cũng đến đây.
Hàn Kim Ngọc đốp chát, không phải nói trong thức ăn có thịt sao, nhất định là bị hai người ăn vụng rồi: "Anh nhìn món ăn này, lộn xộn, vừa nhìn cũng biết đã bị bới qua, thật buồn nôn quá mà?"
Cô lại nhìn chằm chằm vào miệng anh hai Hàn và chị dâu hai: "Anh nhìn xem miệng các người bóng loáng như vậy, đã ăn vụng hết bao nhiêu rồi hả, các người nói xem, ăn hết bao nhiêu rồi?"
Cô dậm chân khóc nói với cha mẹ: "Cha mẹ nhìn xem, các người nuôi con trai thật tốt mà!"
Từ khi trở về nhà đến giờ, cô chưa được ăn thịt lần nào.
Sắc mặt bà Hàn âm trầm nhìn chằm chằm vào vợ chồng anh hai Hàn, mắng: "Thật là mấy con lừa lười biếng, luôn đi làm muộn, lại thò tay ăn trước! Làm sao lại không biết xấu hổ như vậy, không lên nổi mặt bàn? Thèm ăn rồi ăn cho chết hả, già đầu rồi, thật là càng sống càng thụt lùi, mất hết mặt mũi!"
Như vậy đổ ập xuống một trận mắng, còn ngay trước mặt bọn nhỏ, càng lúc càng mất mặt. Ngay cả người có da mặt dày như anh hai Hàn cũng không chịu nổi, anh thật không vui vẻ chút nào, lúc chú Tư cùng em gái không ở nhà, anh còn nịnh bợ được bà Hàn một chút. Em trai và em gái ở nhà, vậy thì không có chuyện gì của anh.
Anh cả Hàn vội vàng khuyên: "Mẹ, xin bớt giận, có thể nhà chú ba cho một chén đồ ăn không có thịt, không phải còn có bánh trung thu sao, ăn bánh Trung thu."
Chị dâu hai lập tức hùa theo nói: "Đúng là không có thịt, nhà chú ba thật đúng là keo kiệt, làm sao có thể không cho một chút thịt để ăn chứ?"
Hàn Kim Ngọc xông vào gian phòng phía đông bưng một cái chén đi ra ngoài: "Đây không phải thịt sao? Từ đâu ra?" Cô tức giận cầm chén nện mạnh lên người chị dâu hai, nện đến nỗi khiến Chị dâu hai gào một tiếng, cái chén kia rơi xuống đất bể luôn.
Hàn Kim Ngọc gầm lên một tiếng: "Tất cả đều không được ăn!"
Hai đứa nhỏ bên nhà anh hai Hàn là Tiểu Phú và Cao Lương, không nhịn được lập tức tranh giành thịt trên mặt đất nhét vào trong miệng, quá thơm ngon rồi!! Ngon đến nổi nước mắt muốn chảy xuống.
Hàn Kim Ngọc thấy thế, giận đến nói không ra lời, chỉ vào bọn nó: "Mày, chúng mày, cái bọn thô tục đê tiện này." cô dậm một chân bụm mặt chạy.
Chị dâu hai vỗ vỗ chỗ quần áo bị bẩn, cũng bắt đầu giơ chân: "Chúng tôi là bọn thô tục đê tiện, còn cô cao quý, nếu thế cô còn ở trong nhà này làm gì? Còn không phải những kẻ đê tiện như chúng tôi nuôi kẻ cao cấp như cô? Có bản lãnh một mình cô ra ngoài kiếm tiền đi?"
"Bốp!" một tiếng, bà Hàn đi lên cho cô một cái tát: "Người đàn bà chanh chua, cô trách mắng ai ở đây hả?"
Chị dâu hai không nghĩ đến bà mẹ chồng đánh cô, giận đến sắc mặt đều xanh mét, quay đầu mắng anh hai Hàn: "Anh là người chết hả?" Cô không dám đánh bà mẹ chồng, quay đầu đánh anh hai Hàn.
Anh hai Hàn còn đang thất thần, làm sao lại là lỗi của anh nữa rồi? Anh vội vàng đẩy Chị dâu hai ra: "Đàn bà điên này, không có chuyện gì nổi điên làm gì chứ."
Chị dâu hai thật sự nổi điên rồi, vẫn đánh tới tấp, vừa khóc vừa náo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!