Chương 45: (Vô Đề)

Tuy nói rằng ân oán của người lớn không nên liên lụy đến con trẻ, nhưng ba chị em kia thật sự chẳng sạch sẽ gì cho cam, bẩn thỉu lem luốc thì chớ, nhất là Đại Nha và Nhị Nha, để tóc dài mà cả đầu như dính lại thành từng búi. Thời buổi này còn dễ bị rận nữa, nhìn hai đứa thỉnh thoảng lại gãi đầu, Bạch Nguyệt Quý hoàn toàn không muốn lại gần.

Chu Dã mỗi đứa vẫn cho một bao lì xì.

Chu Đại Nha lớn tuổi hơn một chút, còn biết e dè.

Nhị Nha và Tam Đản thì vừa nhận được lì xì đã vội bóc ra, thấy bên trong có một xu thì vui mừng khôn xiết.

Nhà họ chẳng có mấy họ hàng thân thích, mà Chị dâu Chu thì nổi tiếng keo kiệt, ngay cả con của Triệu Mỹ Hương và Chị dâu Trương, hai nhà đó sinh con nhiều, chị ta cũng không lì xì cho.

Chỉ vì nhà Chị dâu Trương có năm đứa, nhà Triệu Mỹ Hương có bốn đứa, đều nhiều hơn chị ta, lì xì thì chẳng phải thiệt sao?

Chị dâu Trương với Triệu Mỹ Hương ban đầu còn tưởng mình tính khôn, năm đó đã chủ động lì xì trước, nghĩ rằng con mình nhiều nhưng vẫn lời, ai ngờ ba bao lì xì phát đi mà chẳng thu lại cái nào từ Chị dâu Chu, lỗ to!

Vì chuyện này mà hai người không thèm nói chuyện với chị ta suốt một thời gian dài, nhưng rồi "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", sau lại thân thiết như cũ.

Chỉ là từ đó về sau, đừng mơ chuyện lì xì gì nữa.

Thế nên ba chị em nhà Chu đại ca đương nhiên chẳng mấy ai cho tiền mừng tuổi. Hôm nay các bé được Chị dâu Chu đặc biệt sai đi chúc Tết chú nhỏ để được nhận lì xì.

Chu Dã là chú nhỏ, trước nay hễ các bé chúc Tết thì đều có lì xì, trừ hai năm anh vào trại, còn lại thì chưa từng bỏ sót.

Ít nhất trong trí nhớ của Chu Đại Nha và Nhị Nha thì năm nào cũng thế.

Cả ba đứa vừa nhận lì xì liền quay đầu chạy sang nhà họ Trương để chúc Tết Cố Quảng Thu xin lì xì tiếp.

Người lớn nhìn qua là biết ngay, bọn nhỏ thì hiểu gì, rõ ràng là có người lớn đứng sau chỉ đạo.

Nhưng ngày Tết, ai lại so đo chuyện hai ba xu làm gì, mà Cố Quảng Thu với Trương Xảo Muội cũng không phải kiểu người tính toán, mấy đồng lì xì này không tiếc nổi.

Mọi người chúc Tết qua lại rồi cuối cùng cũng tụ về nhà họ Trương, vì chỗ đó rộng rãi nhất.

Dù trước kia nhà có rộng cũng vắng vẻ, nhưng năm nay lại khác, vì Cố Quảng Thu đã dọn đến làm rể ở đây, nên Chu Dã, Lý Phong Thu, Lý Đại Sơn đều kéo qua tụ họp chuyện trò trong nhà.

Bên nhà sát vách, Bạch Nguyệt Quý, Chị dâu Đại Sơn, Chị dâu Lý và Trương Xảo Muội cũng đang tụ lại tán gẫu.

Còn chú thím Trương cũng cười hớn hở đi chúc Tết, chẳng có ông bà nào mà không thích không khí náo nhiệt cả. Nhà bây giờ đông vui thế này, hai ông bà trong lòng thật sự thấy mãn nguyện.

Đang chuyện trò rôm rả thì Chị dâu Lý nhìn bụng Bạch Nguyệt Quý, lên tiếng:

"Nói thật chứ, sao tôi thấy bụng Bạch Trí thức dạo này to hẳn ra nhỉ?"

Dù đang mùa đông, ai cũng mặc nhiều, nhưng cho dù mặc nhiều đến đâu thì cũng không phình to đến thế. Mới mấy hôm không gặp, bụng cô ấy đã lớn thêm một vòng rõ rệt.

Chị dâu Đại Sơn cũng nhận ra:

"Cô mang thai mấy tháng rồi?"

"Năm tháng.", Bạch Nguyệt Quý đáp. Cô xác định rất rõ thời điểm thụ thai, không cần tính từ kỳ kinh như người khác.

Chị dâu Đại Sơn nhìn bụng cô mà sửng sốt:

"Có khi nào cô tính sai ngày không?"

"Không đâu.", Bạch Nguyệt Quý lắc đầu. Vì đã thân thiết với mấy người này nên cô cũng không thấy ngại ngùng gì, nói luôn:

"Chính là đêm tân hôn thì có thai."

Chủ yếu là chính cô cũng cảm thấy bụng mình hơi to, mà thời buổi này điều kiện y tế thấp kém, cô luôn cố ăn uống tiết chế, có lúc đói lả cũng không dám ăn nhiều. Thế mà bụng vẫn cứ lớn nhanh như thổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!