Chương 436: (Vô Đề)

Nếu đời người còn có kiếp sau, thì Trương Xảo Muội đương nhiên vẫn muốn làm vợ của người đàn ông thô kệch nhà cô.

Anh đúng là thô thật, nhưng đừng thấy vẻ ngoài thô ráp mà coi thường, thực ra lại rất chắc chắn và hữu dụng.

Ừ, dù là trên giường hay dưới giường thì đều không làm cô phải lo lắng.

Nói Cố Quảng Thu là người có khổ trước sướng sau, vậy thì đời này của Trương Xảo Muội cũng chẳng khác gì.

Bố mẹ cô không sinh được con trai, chỉ có mỗi mình cô là con gái. Trong thời đại đó, việc không có con trai thực sự là bị coi thường.

Sau lưng không ít người nói nhà cô là "nhà tuyệt tự".

Vì vậy từ nhỏ Trương Xảo Muội đã rất cứng cỏi, đánh nhau với lũ con trai trong thôn cô chẳng sợ gì, dần dần tạo được tiếng tăm "chị đại" trong thôn.

Nhưng điều đó có quan trọng gì đâu? Cô vốn không quan tâm.

Sau này cô bắt đầu nhận điểm công như đàn ông. Cô nghĩ mình chẳng thua kém gì họ.

Nhưng công việc đó thực sự rất vất vả, mệt mỏi vô cùng. Nhà lại không có đàn ông, vì bố cô từng đi lính, bị di chứng để lại, không thể làm được việc nặng, không thể gánh vác sức lao động chính.

Thế là cô phải thay bố gánh vác.

Cô muốn tìm một người chồng vào ở rể, để con cái sau này mang họ Trương, nên dù có vất vả bao nhiêu, cô cũng cắn răng chịu đựng.

Kết quả vì tính tình quá mạnh mẽ, lại kén chọn trong việc tìm chồng ở rể nên bị "ế".

Hơn hai mươi tuổi mà vẫn chưa lấy chồng.

Ở quê, con gái dẫu có kém cỏi đến đâu thì tuổi này cũng đã lập gia đình, sinh con rồi, vậy mà cô – một người khỏe mạnh, lại chẳng ai lấy.

Người tốt thì không muốn làm rể nhà cô, dù điều kiện nhà họ Trương không đồng. Còn những kẻ xấu, dị dạng thì vừa nghe bà mai nói tới cô là cô đã muốn đuổi ra khỏi nhà rồi, chẳng có ai coi được cả!

Cuối cùng, Chu Dã giới thiệu cho cô một mối.

Thực ra lúc đầu Trương Xảo Muội cũng không mặn mà, chỉ là nghĩ đến ân tình Chu Dã từng đưa bố cô về nhà giữa mùa đông lạnh giá, nên mới đồng ý đi xem mặt.

Dĩ nhiên, lời hứa của Chu Dã là sẽ tìm một người chịu về làm rể cho nhà cô, sau này con cái cũng mang họ Trương, điều đó thực sự khiến cô xiêu lòng.

Vậy nên cô đồng ý đi xem.

Vừa gặp đã thấy hài lòng. Vì ánh mắt của người đàn ông ấy không biết nói dối, trong sáng, chân thành.

Quả nhiên sau khi cưới, anh ấy gánh vác cả nhà họ Trương.

Không để cô phải tiếp tục làm công việc nặng, chỉ bảo cô làm những việc nhẹ nhàng thôi.

Trước kia Trương Xảo Muội rất cứng cỏi, cũng giỏi giang, nhưng dù sao cũng là phụ nữ, mà làm việc đồng áng thì đến đàn ông còn đuối sức. Không ai đỡ thì cô đành gồng gánh.

Nhưng giờ có chồng rồi, cô cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

Anh ấy rất chăm chỉ, rất chịu khó. Dù rảnh rỗi cũng không ngồi không, thường xuống sông bắt cá về nấu canh cho cô bồi bổ sức khỏe.

Trước khi cưới, cô nghĩ đàn ông cũng chỉ vậy thôi, có cũng được, không có cũng chẳng sao.

Nhưng sau khi cưới rồi, mới biết có chồng và không có chồng khác nhau một trời một vực.

Dĩ nhiên là vì cô gặp được người tốt, chứ nếu chẳng may gặp phải gã tồi, thì nửa đời còn lại sẽ ra sao, cô không dám tưởng tượng.

Anh ấy thương cô, chăm sóc cô, thì dĩ nhiên cô cũng phải đáp lại, chăm sóc anh thật tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!