Chương 40: (Vô Đề)

"Quảng Thu trước giờ đều làm đủ công điểm, không vợ không con, mấy năm nay nhà mình cũng chẳng ít lần hưởng lợi từ nó. Giờ chia nhà, em còn không cho nó chia tiền chia lương thực, em đừng quá đáng quá!", Cố Quảng Hạ trầm mặt nói.

Hạt Dẻ Rang Đường

Vợ anh ta thì chỉ biết khóc, trong lòng cảm thấy uất ức.

Cố Quảng Thu và Trương Xảo Muội tuy không rõ cụ thể chuyện nhà bên này, nhưng cũng đoán được ít nhiều. Nhất là khi vợ của Quảng Hạ tỏ thái độ rõ ràng là không vui.

Số tiền chia được, Cố Quảng Thu giao hết cho Trương Xảo Muội giữ. Còn lương thực thì định sáng mai mang về bên nhà họ Trương.

Trương Xảo Muội hơi do dự nhưng vẫn nhận lấy, khẽ nói: "Em sẽ không tiêu bậy đâu."

Cố Quảng Thu lắc đầu, ý bảo nên tiêu thì cứ tiêu, không cần quá chắt bóp.

Trương Xảo Muội mỉm cười, mặt hơi đỏ lên liếc nhìn anh. Cố Quảng Thu cũng thấy ngượng, nhưng dù ngại cỡ nào thì giờ hai người cũng đã thành vợ chồng, đêm tân hôn cũng phải nằm chung một giường.

Tuy đêm tân hôn có hơi vụng về, nhưng cuối cùng cũng thuận lợi trôi qua.

Sáng hôm sau, Cố Quảng Thu và Trương Xảo Muội dậy sớm, quỳ lạy kính trà bố mẹ, sau đó mang lễ vật lên xe lừa do Cố Quảng Hạ đánh, trở về nhà họ Trương.

Cả thôn đều nhìn thấy. Cố Quảng Thu cao lớn khỏe mạnh, Trương Xảo Muội ăn vận mới toanh, lại thêm vẻ mặt rạng rỡ sau đám cưới, càng xinh hơn trước. Đám trai ế trong thôn thì chỉ biết giậm chân đ.ấ. m ngực.

Có người ganh ghét không chịu nổi còn la lớn: "Anh câm về làm rể nhà gái kìa!"

Lý Thái Sơn cũng hơi ghen tị, nhưng nghĩ đến việc Cố Quảng Thu sau này phải nuôi bố mẹ vợ thì cảm giác ghen tị cũng vơi đi phần nào.

Nghe thấy lời đó, anh quay sang lườm người vừa nói, chính là Trương Ma Tử: "Trương Ma Tử, mày nói gì đó? Muốn ăn đòn à? Không biết đó là anh của Chu Dã à?"

Trương Ma Tử nghe thấy tên Chu Dã, nghiến răng: "Chu Dã thì sao, hắn quản trời quản đất, còn quản được cả cái miệng tao chắc?"

Tối hôm trước hắn đã phục sẵn canh Chu Dã cả đêm mà chẳng thấy gì. Nhưng hắn vẫn quyết không bỏ cuộc, hắn không tin Chu Dã chỉ dựa vào một củ sâm mà có thể sống sung sướng như vậy, chắc chắn còn có nguồn khác. Nếu bắt được thóp…

Lý Thái Sơn đáp: "Mày cứ chờ đấy!"

Cố Quảng Hạ và Cố Quảng Thu cũng nghe được những lời kia. Sau khi tiễn vợ chồng Quảng Thu về nhà họ Trương, Cố Quảng Hạ đi tìm Chu Dã.

Nhưng Lý Thái Sơn còn nhanh hơn một bước, đã đến báo lại chuyện Trương Ma Tử cho Chu Dã biết.

Thấy Cố Quảng Hạ đến, Chu Dã lên tiếng chào: "Anh Quảng Hạ? Vào nhà ngồi chơi chút đi."

Cố Quảng Hạ gật đầu, đi theo vào nhà, cũng thấy Bạch Nguyệt Quý. Chu Dã giới thiệu xong, Bạch Nguyệt Quý chào hỏi rồi lui vào phòng phía tây tiếp tục viết bản thảo, nhường gian nhà phía đông lại cho hai người trò chuyện.

"Quảng Thu về ở rể bên kia, chắc chắn sẽ có người bàn ra tán vào, mong cậu để ý giúp đỡ nó chút.", Cố Quảng Hạ nói.

Anh ta trực tiếp bỏ qua Chu Xuyên, anh cả của Chu Dã, vì chẳng trông cậy được gì từ người đó, tết nhất cũng chưa từng thấy tới nhà họ Cố một lần, sợ bị dây dưa thì có.

Chu Dã nói: "Anh yên tâm, tên Trương Ma Tử đó em sẽ xử lý sau. Còn nữa, em sẽ bảo bên nhà họ Trương chuẩn bị chút rượu với đậu phộng, dẫn mấy người qua ngồi chơi một bữa, coi như giới thiệu Quảng Thu với mọi người. Anh về báo lại cho cậu và mợ yên tâm."

Cố Quảng Hạ biết tính Chu Dã, cười: "Được, giao cho cậu đấy."

Nói xong thì về luôn, vì xe lừa là mượn của người khác, phải đem trả gấp.

Người vừa đi, Chu Dã liền định đi tìm Trương Ma Tử tính sổ, nhưng tên này chẳng biết trốn đâu mất rồi.

"Chắc biết đại ca định dạy cho một trận nên lủi đi trốn rồi!", Lý Thái Sơn hăng hái hóng chuyện.

Bên cạnh, Vương Nhị Anh uể oải ngáp dài, nói: "Đại ca, anh nhẹ tay chút nha, Trương Ma Tử còn có ông anh là Trương Đại Căn đấy, tay đánh nhau cũng chẳng phải dạng vừa đâu."

"Cái mặt Trương Ma Tử đúng là thiếu dạy dỗ. Trương Đại Căn mà dám tới, đại ca nghênh chiến luôn!", Lý Thái Sơn nói luôn không chút do dự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!