Chương 16: (Vô Đề)

Chu Dã bị vợ mình nâng mặt lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô:

"Vợ ơi, em nói lại lần nữa đi."

"Đọc nhiều sách vào, sau này sẽ không thiệt thòi." Bạch Nguyệt Quý thuận miệng đáp.

Chu Dã nhắc lại:

"Phía trước cơ, cái câu "có lúc chỉ cần nhìn anh thôi em cũng muốn hôn mấy cái rồi, thực sự rất hợp mắt em" ấy."

Bạch Nguyệt Quý liếc anh một cái, không định nhắc lại nữa.

Nhưng Chu Dã vẫn muốn nghe, anh ôm lấy vợ mình, nũng nịu:

"Vợ à, nói đi mà, câu đó dễ nghe lắm, em nói thêm lần nữa đi, thêm một lần thôi."

Bạch Nguyệt Quý không chiều theo. Khi nói thì thấy bình thường, dẫu gì cũng là người đàn ông của mình, cô muốn hôn thì hôn, chính danh hợp lý.

Nhưng bị anh lôi ra nhắc lại thế này, cô cũng thấy hơi ngại.

Đúng lúc đó bên ngoài vang lên giọng của chị dâu Lý:

"Nguyệt Quý, em có ở nhà không?"

"Có ạ." Bạch Nguyệt Quý lập tức đẩy Chu Dã ra, đi mở cửa mời chị dâu vào.

Chị dâu Lý xách một cái giỏ, cười nói:

"Cây hồng sau vườn nhà chị năm nay được mùa, chị bảo thằng Phong Thu hái xuống làm bánh hồng. Hôm qua kiểm tra thấy đã phủ lớp đường trắng, ăn thử thấy cũng ngon, nên mang sang cho em nếm thử giải thèm."

Vén nắp giỏ lên, bên trong là nửa giỏ bánh hồng.

"Chị khách sáo quá, để dành cho Mãn Thương với Mãn Khố ăn đi." Bạch Nguyệt Quý nói.

Hai người vừa trò chuyện vừa bước vào nhà. Chu Dã liền chào hỏi chị dâu, cũng thấy giỏ bánh hồng:

"Chị dâu mang cả bánh hồng nhà đi cho chúng em luôn rồi à."

"Nhà còn nhiều mà, chỗ này đem sang cho Nguyệt Quý ăn cho ngọt miệng thôi." Chị dâu Lý cười.

Chu Dã cười:

"Vợ, em ngồi với chị dâu đi, anh ra ngoài một chút."

"Cậu tính lên núi à? Anh Phong Thu bảo đi kiếm ít đồ rừng đấy." Chị dâu Lý nói.

Nghe vậy Chu Dã lập tức đồng ý:

"Vậy em đi cùng anh ấy." Rồi anh mặc áo vào, sang gian nhà phía tây lấy đồ rồi đi ra ngoài.

Trong nhà, chị dâu Lý ngồi trò chuyện với Bạch Nguyệt Quý.

Bạch Nguyệt Quý đưa cho chị một nắm táo đỏ và hạt dẻ rang thơm phức, mời chị ăn.

"Gần đây bận quá, giờ mới có chút thời gian rảnh." Chị dâu Lý cũng không khách sáo, cầm lấy một quả táo đỏ ăn, vừa ăn vừa cười nói.

Bạch Nguyệt Quý nói:

"Cuối năm rồi mới rảnh được chút, sắp tới chắc cũng được nghỉ ngơi vài hôm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!