Chương 43: (Vô Đề)

Ứng phó xong đoàn trưởng Triệu, Lâm Tịch Tịch ra khỏi nhà, thấy Cương Tử, Anh Tử đang cầm một băng ghế định đi ra ngoài.

Cô ta hỏi: "Đi đâu vậy?"

Cương Tử nói: "Đi trả ghế, đây là của nhà chú Nghiêm."

Hôm nay Lâm Tịch Tịch mặc chiếc váy mà cô ta ước ao có được thời thiếu nữ, váy này không còn lưu hành ở những năm chín mươi nữa, nhưng trước mắt thì nó là loại thời thượng nhất, hôm nay Nghiêm Lỗi mới chỉ nhìn thoáng qua.

Lâm Tịch Tịch không cam lòng.

Vốn liếng lớn nhất của cô ta có hai cái, một là hiền lành, hai là xinh đẹp. Có lẽ ngày mai mợ không để cho cô ta mặc nữa, có khi lấy lại cho Anh Tử. Cô ta phải để Nghiêm Lỗi nhìn thấy.

Đàn ông đều thích phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp. Cho dù vợ trong nhà xinh đẹp, nhưng hoa nhà đâu thơm bằng hoa dại.

Đây chẳng phải cơ hội từ trên trời rơi xuống sao. Cô ta lập tức tiến lên mỗi tay cầm lấy một chiếc từ trong tay em trai em gái: "Được rồi, để chị đi, hai em đi chơi đi."

Hôm nay Nghiêm Lỗi vừa tan làm về, xuống xe jeep đã chạy vội về nhà.

Vừa vào đã nhìn thấy trên sân có một khoảnh đất hình vuông đã xới lên.

"Anh đã về." Nghiêm Lỗi nói vọng vào trong nhà, ánh mắt sáng ngời: "Xới xong đất rồi à?"

Nghiêm Tương vẫn là người đầu tiên nghênh đón anh, vừa chạy qua, được anh nhấc bổng lên, cậu bé sốt ruột khoe thành tích: "Buổi sáng con và mẹ xới đất. Tương Tương cũng làm việc! Còn bắt giun! Con giun không sinh con, con giun cắt thành hai đoạn sẽ biến thành hai con giun!"

Một ngày không gặp bố, chỉ mong nói hết tất cả tri thức biết được trong một ngày này cho bố nghe.

Kiều Vi từ trong nhà đi ra: "Hôm nay về sớm vậy."

"Thứ bảy." Nghiêm Lỗi nói.

Anh thấy khí sắc của Kiều Vi hôm nay rất tốt, cũng không có vẻ mỏi mệt như hôm qua. Anh hỏi: "Em đã xới hết đất hả?"

Nghiêm Tương lại tranh công: "Con nữa, con và mẹ cùng làm!"

"Đúng đúng đúng, Tương Tương giỏi quá, có thể làm việc." Nghiêm Lỗi xoa đầu Nghiêm Tương, nhìn trái ngó phải hỏi: "Bây giờ ăn cơm chưa?"

"Hôm nay ăn mì sợi, khi nào ăn thì nấu." Kiều Vi nói: "Nếu như anh đói bụng thì nấu bây giờ cho anh, mẹ con em vẫn chưa đói, hơi sớm."

Nghiêm Lỗi lập tức nói: "Anh cũng không đói bụng. Đúng lúc anh có việc ra ngoài một chút, chờ anh trở lại rồi nấu!"

Kiều Vi: "?"

"Khụ, ờ…" Nghiêm Lỗi nói: "Không phải đã nói rồi sao, anh ra bờ sông lấy ít bùn về…"

Đường đường là đại đoàn trưởng, nói chuyện ngập ngừng, còn trộm dò xét sắc mặt của Kiều Vi. Giống như thiếu niên rõ ràng đã làm xong bài tập, nhưng lúc chơi game bị phụ huynh phát hiện vẫn rất khẩn trương.

"…" Kiều Vi khoanh tay trước ngực.

"Thứ hai!" Nghiêm Lỗi nói: "Anh đã liên hệ với thợ điện, buổi sáng thứ hai anh ta sẽ đến lắp đèn vào nhà vệ sinh!"

"Buổi chiều thứ ba thợ mộc sẽ đến lắp khung gỗ giặt quần áo em nói!"

"Anh đã sắp xếp xong xuôi rồi." Nghiêm Lỗi cố ưỡn ngực lên.

Nhìn xem, chuyện cô bảo anh làm, anh đều làm thỏa đáng. Do đó hiện giờ…

Kiều Vi bật cười: "Được."

Nghiêm Lỗi mừng rỡ, lập tức cởi đồng phục, tìm một cái thùng to nhất, lại cầm xẻng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!