Chương 37: (Vô Đề)

Xét đến hiểu biết và kinh nghiệm về quan hệ tình dục, Kiều Vi có thể bỏ xa Nghiêm Lỗi mười con phố.

Nhưng một người có thể vì một chuyện đặc biệt, ví dụ như bỏ trốn thất bại mà tính cách và giá trị quan thay đổi lớn. Nhưng mà cô không thể, cô thật sự không thể chỉ bỏ đi mấy ngày mà kỹ thuật trên giường tăng lên được.

Như vậy không thể nói rõ ràng được.

Nên cho dù Kiều Vi là boss cao cấp cũng buộc phải khổ cực giả vờ bản thân vẫn là người mới.

Lần đầu tiên trong đời Nghiêm Lỗi có loại trải nghiệm này.

Tay Kiều Vi rất dịu dàng, như thể coi anh là một bảo vật, đối xử cẩn thận, chăm chỉ học tập.

Lúc sau giống như lên mây vậy, tốt hơn đêm tân hôn cứ loay hoay chưa có kinh nghiệm rất nhiều.

Sau khi kết thúc, Nghiêm Lỗi ôm chặt Kiều Vi không buông. Cảm giác được cô cũng rất mệt như thể kiệt sức vậy.

Anh giúp cô xoa tay: "Mệt lắm không?" Kiều Vi chỉ "ừ" một tiếng giống như không muốn nói.

Làm khó Kiều Vi rồi, cô là người thanh cao như vậy mà lại để cô làm việc hèn hạ thế này cho anh. Mặc dù cô không từ chối anh nhưng nhất định rất khó xử.

Trong lòng Nghiêm Lỗi có chút xấu hổ và áy náy.

Nhưng cũng vui… Cô sẵn sàng làm việc này cho anh, thật sự muốn sống thật tốt cùng anh.

Đàn ông trưởng thành không dễ khóc nhưng anh luôn cảm thấy trong mắt có chút chua xót, có loại cảm giác khổ trước sướng sau vậy.

Anh ôm Kiều Vi thật chặt.

Kiều Vi thấy gay go quá.

Cô không phải diễn viên chuyên nghiệp, cực khổ giả vờ làm người mới. Có cảm giác như Nghiêm Lỗi động tình rồi, trong tình huống này cô cũng không biết phải làm như thế nào, thôi thì nhắm mắt giả vờ ngủ đi.

Thật ra cũng mệt lắm đấy, giả vờ đến mức lơ mơ luôn.

Người đàn ông cứ ôm cô lẩm bẩm một mình, cũng không biết đang nói gì.

"… Sinh hoạt… đều cho em… thật tốt… đồng ý…"

Nói gì vậy? Còn không mau ngủ đi.

Buổi sáng dậy quá sớm, lại vừa làm việc vất vả một đêm, Kiều Vi mơ màng thật sự ngủ thiếp đi.

Sáng tỉnh dậy bên cạnh đã trống không, Nghiêm Lỗi không còn ở đấy nữa. Kiều Vi cảm thấy dưới thân không đúng lắm nên ngồi dậy xem, quả nhiên bị chảy ra làm đệm nhỏ bẩn hết rồi.

Cô chán nản dậy thay giấy.

Trong phòng có bô.

Một thứ đồ sắt vẫn còn in hai chữ Hỉ màu đỏ. Đề phòng mùi bị khuếch tán nên thứ này còn có nắp đậy.

Trước đây lúc Kiều Vi xem video, cô từng thấy người nước ngoài dùng thứ này làm chậu đựng thức ăn, buồn cười chết mất. Chỉ là không ngờ cũng có ngày mình dùng nó.

Ban đêm bên ngoài tối đen, nhà vệ sinh ở một góc sân còn không có đèn. Đi vệ sinh nhẹ không cần ra nhà vệ sinh mà có thể dùng bô giải quyết luôn ở trong phòng.

Kiều Vi thay giấy cũng là dùng giấy vệ sinh nên vứt luôn vào bô.

Sau khi thay xong cô cầm bô đi tới nhà vệ sinh đổ rác.

Nghiêm Lỗi đang ở trong sân nhìn thấy cô, mặt sáng ngời nói: "Dậy rồi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!