Chương 16: Tống Hoành lại có dự cảm không tốt

Tối đó về, Tô Mãn nhỏ giọng nói lại với Chu Bắc Sơn.

– Năm trước 500 cân bông chúng ta chỉ dùng không đến năm mươi cân, vậy thì để lại năm mươi cân làm áo bông cho bọn nhỏ. Còn 400 cân thì anh xem bán cho thôn dân như thế nào?

Chu Bắc Sơn nghe cũng đồng ý, sẵn tiện đã đến thời gian g.i.ế. c heo, anh cũng phải đi một chuyến thị trấn giao nộp nhiệm vụ cho Tô Mãn.

– Giá cả tính như thế nào?

– Cao hơn giá thị trường một phần mười đi, đã không có phiếu mà giá cả bằng nhau thì cũng không hợp lý.

Ngày hôm sau sáng sớm, Chu Bắc Sơn đạp xe đạp ghé qua nhà đại đội trưởng xin nghỉ. Vì anh thỉnh thoảng lại đi ra ngoài nên đại đội trưởng đã cho anh một chồng giấy giới thiệu được bỏ trống, không cân mỗi lần anh phải chạy qua xin.

Chu Bắc Sơn trước tiên ghé qua Đặc dị cục, từ không gian giao nhiệm vụ của Tô Mãn, kế tiếp xem xét nhận nhiệm vụ mới thì phát hiện bảng nhiệm vụ của anh và Tô Mãn thay đổi.

Bảng của Tô Mãn xuất hiện nhiệm vụ là trăm năm nhân sâm, mỗi nhiệm vụ một cây, tiền thưởng một ngàn. Anh ngó bồn nhân sâm trong không gian, tính tính mấy cây lớn cũng đã đủ trăm năm rồi, thế là tiếp.

Lần đầu tiên Tô Mãn tiếp nhiệm vụ, Tống Hoành đưa cô mười hai viên hạt giống, cô nuôi sống mười một viên, giao nộp chín viên nên trong không gian còn hai viên.

Lại thêm khi nhân sâm đủ năm năm tuổi thì bắt đầu ra hoa kết hạt, mỗi khi thêm một năm tuổi thì lại kết hạt một lần.

Mới đầu Tô Mãn đem tất cả gieo vào đất, mỗi ngày đều vào uẩn dưỡng, sau lại hạt nhân sâm thật sự nhiều quá nên cô chỉ đem những hạt thu hoạch sau cất giữ lên.

Tuy vậy, nơi trồng nhân sâm của Tô Mãn cũng đã cực kỳ đồ sộ, lớn lớn bé bé mấy chục cây, bán bớt vài cây lớn nhất đổi tiền cũng không tồi.

Đến lượt bảng nhiệm vụ của anh thì có một nhiệm vụ được liệt vào cấp đặc biệt.

Nhiệm vụ tiêu diệt hang ổ bọn buôn người Nhện đen, tiền thưởng ba ngàn, ở đây ghi rõ một cái nhiệm vụ này bằng ba nhiệm vụ thường, đồng nghĩa với việc chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này thì cả năm nay anh có thể ở nhà ôm vợ, Chu Bắc Sơn do dự một chút rồi tiếp.

Đưa nhiệm vụ cho Tống Hoành đăng ký, nhận lấy nhân sâm hạt giống và tình báo về Nhện đen, Chu Bắc Sơn lại bán một đợt lương thực cho cấp trên và đồng nghiệp. Sau đó thong thả ung dung đạp xe về.

Về gần đến thôn, chọn một cái góc khuất liền lấy bông và thịt heo ra, đạp cả chiếc xe cồng kềnh đến nhà đại đội trưởng. Dặn dò bác để hai mươi cân bông cho Trương Lâm thị, những thứ khác tuỳ bác xử lý, ngày mai anh lại qua lấy tiền.

Lúc Chu Bắc Sơn chạy xe đạp vào thì rất nhiều người thấy, bởi lẽ Chu gia thôn ba mặt đều là núi, mặt còn lại có con sông chảy qua, đầu thôn lại là một tảng lớn ruộng đồng, muốn vào thôn thì chỉ có một đường duy nhất là xuyên qua ruộng đồng nên ai vào thôn cũng sẽ bị phát hiện.

Mọi người nhìn thấy có thịt heo thì nhanh hơn tay muốn hoàn thành công việc trước tiên sau đó cầm tiền đi thôn trưởng gia mua thịt. Lúc cầm tiền qua mới phát hiện có kinh hỉ chờ bọn hắn.

Bông nha, thật nhiều người đã quên lần trước mua bông là khi nào rồi. Bởi vì cách thị trấn quá xa, mà bông ở Tây Bắc lại là hàng hiếm nên lần nào cũng không mua kịp. Trước cải cách còn như thế, sau cải cách mua bông lại cần phiếu, người nông dân thì lấy đâu mà ra phiếu để mua. Cho nên đây thật sự là kinh hỉ.

Trừ nhà của Tô Chu và Trương Lâm thị ra, 380 cân bông đều bị càn quét sạch sẽ.

Cũng bởi vì nhà ở trong núi, nhiều lần mua không được đồ nên Chu gia thôn thôn dân đều có tiền tiết kiệm hơn thôn khác rất nhiều. Lại thêm toàn thôn siêng năng cần mẫn nên 380 cân bông cũng không chớp mắt mà mua. Đây là cơ hội tốt, thôn khác muốn mà không được đâu. Các vị gia trưởng về nhà lại mở họp gia đình, lại một lần nữa hung hăng cường điệu việc này không được truyền ra khiến cho đến em bé ba tuổi đều biết giữ bí mật.

Đây là " luận như thế nào tẩy não!" nha.

Tô Chu hai người không cần xem cũng đoán được phản ứng của mọi người như thế nào nên bọn họ cũng không chú ý lắm. Mà sự tất cả sự chú ý đã dồn về hai nhân vật đặc biệt hôm nay. Vâng, hôm nay là sinh nhật của Chu Ái Quân đồng chí và Chu Ái Quốc đồng chí.

Tô Mãn đã thức dậy từ sáng. Cô phải nhờ đến sự trợ giúp của Trương Lâm thị và Chu Nhã để hoàn thành hai chiếc bánh kem to. Từ sau khi Tô Mãn giúp Chu Nhã vào mùa đông năm trước, Chu Nhã thỉnh thoảng lại đến nhà tìm Tô Mãn tám chuyện, nghiễm nhiên trở thành người bạn tốt đầu tiên của Tô Mãn ở thế giới này. Ái Quân Ái Quốc cũng rất thân thiết với Chu Đông – con trai Chu Nhã.

Lúc Chu Bắc Sơn về đến nhà thì mọi thứ đã chuẩn bị xong, Tô Mãn thậm chí còn kêu Trương Cảnh đi ra ngoài gọi vào một đám nhóc con của thôn. Buổi tiệc sinh nhật diễn ra trong sự vui vẻ của tất cả mọi người. Khi tiệc tan, Tô Mãn còn gọi bọn nhỏ về nhà lấy bát để mang về một miếng nhỏ bánh kem cùng vài viên kẹo.

Trải qua lần này, gia đình Tô Chu vinh quang trở thành người được bọn trẻ con trong thôn yêu thích nhất, vượt qua luôn cả các vị gia trưởng của bọn chúng. Sau lại, khi Ái Quân Ái Quốc bắt đầu có thể chạy ra ngoài chơi, hai anh em nghiễm nhiên trở thành đại ca của chúng. Buồn cười lắm. 

Sinh nhật vừa xong, khi Ái Quân Ái Quốc bập bẹ gọi người thì trong thôn đã bước vào mùa thu hoạch. Cả năm nay mặc dù trời mưa rất ít nhưng thôn của bọn họ gần sông, nước sông vẫn còn một nửa lượng nước, thôn dân lại cần cù tưới tiêu nên thu hoạch không tệ lắm.

Tô Chu hai người lại đổi thành đẩy hai chiếc xe em bé đi làm việc. Ba bảo bảo bước lên con đường như anh chúng, ngày ngày ngồi gốc cây đa nhìn mọi người làm việc. Nhưng bọn chúng đông nha, cho dù không có ai để ý đến thì năm anh em cũng có thể nói chuyện với nhau rôm rả, không khí rất sinh động.

Bận rộn mãi đến giữa tháng chín mới xong, vì lúa nước thu hoạch trước nên nên khi tất cả hoàn thành, lúa trên cơ bản đã được phơi khô, chỉ chờ bắp tách hạt là có thể đem đi nộp thuế.

Tô Mãn là người bận nhất, khi không làm việc trong đất nữa, cô phải tính ra số lương thực để nộp thuế và số lương thực phân cho mỗi người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!