Bé cưng ngoan, lại chỗ tôi nào.
2
Đối phương ngồi trên ghế cao, ánh mắt khinh bỉ như đang xem một sinh vật thấp hèn, mà lại còn tự thân quỳ rạp trên đất, giống như một con chó cưng đã được huấn luyện, chỉ cần đối phương nói nhẹ một câu, cô không có cách nào để phản kháng.
Nhấc cái mông lên, uầy, nhìn cái thân hình quyến rũ này xem, mong ngóng lắm đúng không?
Cô bò đến bên cạnh người phụ nữ kia, đối phương ghé sát bên tai mình nhẹ nhàng nói:
Nói, em yêu tôi, em muốn được tôi đ*.
5
Cô vốn dĩ đang mím chặt môi, nghe xong những lời đối phương nói, liền phục tùng mệnh lệnh rặn ra từng câu từng chữ, nói xong, cô chớp chớp mắt, đôi mắt ngân ngấn lệ, tất cả đều vì người phụ nữ cô sùng bái trước mặt, cô cúi đầu liếm láp đầu ngón chân của đối phương, chủ động bò lên người của chị ta, để chị ta vuốt ve cơ thể mình, kề sát bên tai đối phương buông ra những lời nói tục tĩu d*m đãng.
Em cảm thấy làm như vầy, là tôi sẽ thèm muốn em sao?
1
Đối phương cười nói, dùng tay hất cô xuống khỏi người mình, đầu cô đập xuống đất, trong đầu phát ra tiếng ong ong, nhưng giây tiếp theo cô lại bò dậy, không màng đến vết thương mà cứ bò tới người đối diện trước mặt.
1
Van... Van xin chị... Hãy đ* em...
1
Được thôi, vào phòng bếp, cho tay vào máy xay đi.
2
Cô thực sự đã làm theo, hai mắt cô vô hồn mà đi đến phòng bếp, cho tay vào chiếc máy thương ngày vẫn dùng để ép nước hoa quả, sau đó cắm điện vào.
8
Trong nháy mắt máu thịt đã lẫn lộn, cơn đau truyền khắp toàn thân, cô thét đến chói tai nhưng vẫn không có cách nào rút tay ra được.
AAAAAAAAAAAAAA!!
1
Trác Thế Tuyết hét lên, cả người đổ mồ hôi lạnh từ trong mơ bừng tỉnh, cô sợ hãi nhìn lại đôi tay mình, chúng nguyên vẹn và không bị gì cả, hết thảy đều chỉ là mơ, người kia không thể, không thể không thể đâu, là mơ, chỉ là mơ thôi!
1
Từ trên giường cô ngồi dậy, lấy tay đỡ trán, nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường, là 3 giờ sáng.
1
"Không phải chị ta thanh toán, chắc chỉ là hiểu lầm thôi, hiểu lầm thôi mà đúng không, có thể là Hạ Đồng muốn cho mình bất ngờ..."
1
"Đã chạy trốn xa vậy rồi, chị ta sao có thể tìm ra mình được chứ? Không có lý nào đâu, không có khả năng, chị ta không có khả năng biết nơi mình đang ở đâu."
1
Cô trông như một kẻ điên vùi đầu vào trong chăn tự lẩm bẩm một mình, nhưng lúc này ngoài cửa sổ chim đã hót, trời đã sáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!