Thái Huyền Tông thực sự quá rộng lớn, dù theo chỉ dẫn tuyến đường gần nhất từ tấm thẻ tròn, Càng Nhiễm vẫn phải mất không ít thời gian để chạy đến Linh Thực Đường.
Khi cô cuối cùng cũng tới nơi, Linh Thực Đường đã chật kín các ngoại môn đệ tử đang dùng bữa.
Những đệ tử ngoại môn này mặc y phục xanh nhạt, trên cổ tay áo và vạt áo thêu hình lá sen bằng chỉ bạc. Ở giữa trán mỗi người đều được điểm một cánh hoa sen đỏ, phần lớn chỉ mới đạt tu vi Chúc Cơ (1) kỳ.
Toàn bộ Linh Thực Đường trông vô cùng náo nhiệt. Có những đệ tử vừa ăn cơm vừa thảo luận bài học trên lớp, cũng có người đang bàn tán về mấy chuyện bát quái, giống như một bầy chim hoạ mi ríu rít.
Càng Nhiễm và Tiểu Thích Duệ Tinh xuất hiện bên ngoài Linh Thực Đường, đang do dự xem có nên chen vào trong ăn cơm hay không, thì đám đệ tử ngoại môn vừa nhìn thấy họ đã lập tức vây quanh.
"Các ngươi là linh sủng mà Thanh Xuân Tiên Tôn mang về từ bên ngoài sao? Đẹp quá!"
"Các ngươi từ đâu đến? Là bí cảnh hay yêu giới?"
"Các ngươi biết nói chuyện không? Ta nhìn không ra tu vi của các ngươi là gì."
Tiểu Thích Duệ Tinh lần đầu đối mặt với nhiều người như vậy, không khỏi núp ra sau lưng Càng Nhiễm.
Càng Nhiễm điềm nhiên hỏi: "Sao các ngươi biết chúng ta là linh sủng của Thanh Xuân Tiên Tôn?"
"Dấu ấn hoa sen trên anh lạc của ngươi là độc nhất của Thanh Xuân Tiên Tôn, ngươi nhất định là linh sủng của Tiên Tôn rồi."
Càng Nhiễm cúi đầu nhìn anh lạc trên người mình. Khó trách Tán Thanh Xuân nhất quyết bắt cô đeo vào, mang dấu ấn của Tán Thanh Xuân ra ngoài thế này, thật sự quá mất mặt mà.
May mắn thay bộ lông cáo của cô có màu đỏ, người khác không nhìn ra cô đang xấu hổ. Nếu không, nhất định họ sẽ phát hiện cả đầu tai cô đều đỏ bừng.
"Thì ra là vậy. Chúng ta đến từ yêu giới, định vào Linh Thực Đường lấy cơm ăn. Các ngươi có thể nhường đường không?"
Đám người lập tức tản ra, còn có vài người nhiệt tình đi theo nói: "Các ngươi muốn ăn gì? Ta lấy cơm giúp các ngươi. Ta thường đến đây, cháo linh mễ bát bảo ở đây là ngon nhất."
Người khác cười trêu chọc: "Người ta là cáo, thích ăn thịt, ngươi lại giới thiệu cháo linh mễ. Đúng là chẳng đáng tin chút nào."
Đệ tử ngoại môn kia đẩy bạn mình ra: "Ta đây sống chất phác, biết đâu tiểu hồ ly lại thích ăn chay thì sao. Đúng không, ăn chay tốt cho sức khỏe cả thể chất lẫn tinh thần mà."
Càng Nhiễm nheo mắt cười, chậm rãi phá đám: "Ta là cáo ăn thịt."
Tiểu hồ ly lông xù bỗng cười lên, trong mắt như có mấy chiếc móc nhỏ phát điện, khiến đám đệ tử ngoại môn lập tức điên đảo.
"Á! Dễ thương quá đi mất! Tiểu hồ ly dễ thương quá!"
Nhân lúc đám đệ tử ngoại môn còn đang ngẩn ngơ vì vẻ đáng yêu xù lông, Càng Nhiễm nhanh chóng túm lấy Tiểu Thích Duệ Tinh vẫn còn ngẩn ngơ, phóng vọt vào trong Linh Thực Đường.
Bên trong Linh Thực Đường, món ăn vô cùng phong phú, từ trái cây, rau củ, đến các loại thịt đều đầy đủ. Rất nhiều món đã được chuẩn bị sẵn, cũng có thể tự mang rau củ hoặc gạo đến, chỉ cần trả một ít linh thạch là các thực tu sẽ chế biến giúp.
Tấm thẻ gỗ nhỏ tại khu vực lấy cơm ghi rõ giá: Nhân tu mất ba trung phẩm linh thạch, linh thú mất năm trung phẩm linh thạch. Phía dưới có khoanh một chỗ để khấu trừ linh thạch. Càng Nhiễm mang thẻ tròn có khắc chữ của mình đến, thấy linh thạch của mình bị trừ đi năm viên, còn lại bảy trăm chín mươi lăm viên.
Tiểu Thích Duệ Tinh cũng học theo dáng vẻ của đại vương, xếp hàng phía sau, kiễng chân đặt thẻ tròn lên, linh thạch của cô cũng bị trừ.
Cả hai bưng khay thức ăn đi đến khu lấy cơm. Càng Nhiễm chọn vài món, Tiểu Thích Duệ Tinh cũng rập khuôn chọn giống hệt như đại vương.
Linh thực tu phụ trách phát cơm trong Linh Thực Đường nhìn thấy các cô là linh thú, ban đầu cầm một cái muôi bình thường, lập tức đổi sang cái muôi siêu to khổng lồ.
Một bát cơm được múc đầy ắp, trên cùng là một viên thịt lớn lắc lư như sắp rơi xuống, còn thêm năm sáu cái đùi gà to, chan thêm một muôi canh sền sệt thơm nức.
Thực tu trong Linh Thực Đường quấn tạp dề trắng, mặt mày hiền hòa: "Ăn nhiều một chút nhé, ăn không đủ có thể đến lấy thêm, đều để phần cho các ngươi cả.
Lần trước tiên hạc trong tông môn đến ăn, còn tìm đệ tử nội môn khiếu nại bọn ta. Nhưng bọn ta tuyệt đối không cắt xén đâu, bảo đảm để các ngươi xứng đáng với số linh thạch đã bỏ ra."
Vậy hạc của các ngươi chắc béo mẫm lắm nhỉ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!