Thác nước tung bọt, mặt hồ xanh biếc lăn tăn sóng, âm thanh nước chảy róc rách, Càng Nhiễm đang giặt đồ, còn Nhím yêu thì vẫn ngồi bên cạnh không chịu đi.
Nhím yêu lên tiếng: "Vương, hay để ta giúp ngài giặt đi, để các yêu khác thấy không tốt lắm đâu."
Càng Nhiễm liếc nhìn đôi móng ngắn nhỏ của nó, vụng về thế này, lỡ làm hỏng đồ thì sao.
Nàng chẳng mong gì ở tên yêu ngốc này: "Ngươi cứ ngồi đó mà xem, lát giúp ta vắt nước là được, giặt đồ có gì mà phải lo bị nhìn thấy?"
Nhím yêu gãi đầu: "Nhưng mà các vương khác đều để tiểu yêu giặt mà, nếu những yêu khác biết được, Vương sẽ mất mặt đó."
Càng Nhiễm bình thản: "Ta đâu có để ý chuyện đó, chẳng lẽ để cho mấy tiểu yêu giặt đồ, thì mặt mũi ta sẽ lớn lên sao?"
Nàng đâu phải không có tay có chân, huống chi đây là y phục thân cận của Tán Thanh Xuân, làm sao có thể giao cho người khác?
Nhím yêu gật đầu: "Vậy thôi, Vương."
Càng Nhiễm tiếp tục giặt đồ, mặt hồ lấp lánh ánh sáng, chiếc áo nhẹ nhàng vẫy động trong nước, như những sợi rong biển xinh đẹp đang bơi lội.
Nước hồ được ánh sáng ấm áp chiếu vào, móng hồ ly nhẹ nhàng thả vào nước, cảm giác vừa ấm vừa mát, thật khó tả mà dễ chịu.
Xung quanh là những phiến đá sạch sẽ không đều, nhỏ hồ ly ngồi trên đá, đứng cao hơn mặt nước một chút, đuôi lớn cũng lắc lư thoải mái, Nhím yêu thì nhàm chán ném đá vào nước.
Bụp bụp, từng viên đá rơi xuống, sóng xanh trên mặt hồ lan rộng, những đợt sóng nước do cá thở nổi lên gợn sóng, dưới những đám rong biển xanh rải rác, có thể nghe được tiếng cá ăn mồi vọng lên từ dưới.
Một tiếng xào xạc, chiếc áo trắng đã giặt sạch được móng hồ ly kéo lên, nước nhỏ từng giọt rơi xuống, từng cột nước nhỏ lớn không đều, giống như mưa rơi xuống mặt hồ.
Nhím yêu lập tức ngừng ném đá, định đến giúp Càng Nhiễm vắt đồ.
Càng Nhiễm vội vàng kéo áo lên, không có móng tay thì dùng đuôi vỗ nhẹ: "Rửa tay trước đi!"
Nhím yêu vừa ném đá xong tay còn dính bẩn, vẫn muốn đến giúp vắt đồ.
Đuôi to của Càng Nhiễm vung một cái, mông Nhím yêu bị đánh, suýt nữa nó ngã vào hồ, bị nước lạnh tắm một phen.
Nó vội vàng nhanh chóng rửa tay trong nước hồ, lau chùi bụng mềm mại rồi giơ móng ra cho Càng Nhiễm xem: "Ta rửa sạch rồi, Vương!"
Càng Nhiễm liếc nhìn bụng mềm mại của Nhím yêu, trên đó có một lớp lông mượt mà, như vải nhung cao cấp, sau khi lau xong, những giọt nước trong suốt lăn xuống.
Những móng tay cũng có màu hồng, không giống như những động vật khác có nhiều lông, vắt đồ xong sẽ không rụng lông vào trong áo.
Chấp nhận, hồ ly chứng thực đây là đôi móng sạch sẽ hợp chuẩn. (Editor: =]]])
Càng Nhiễm gật đầu: "Đến đây, ta vắt vào trong, ngươi vắt ra ngoài."
Chiếc áo mùa xuân mỏng manh, Càng Nhiễm và Nhím yêu phối hợp công việc, chỉ chốc lát đã vắt xong hết.
Càng Nhiễm giơ móng lên lắc lắc, dùng chút pháp thuật, làm khô áo đã giặt sạch, gấp gọn gàng rồi bỏ vào túi chứa đồ.
Nhìn thấy Vương đang thu dọn đồ, Nhím yêu chợt nhớ ra lý do mình đến tìm Vương, vội vàng nói: "Vương, ta luôn để tiểu yêu theo dõi người tên Diệp Tắc, nhưng mấy ngày nay chưa nghe được tin gì, có cần tiếp tục để tiểu yêu canh ở cửa Lạc Phong Thành không?"
Càng Nhiễm không khỏi nhíu mày, không đúng, theo thời gian và tình tiết thì nhân vật nam chính trong nguyên tác đang bắt đầu bước vào con đường tu luyện mạnh mẽ, bất ngờ mở khóa ông già râu trắng trong chiếc nhẫn ngọc, tiếp xúc với một số công pháp cao cấp.
Nhờ vào công pháp cao cấp, nam chính lần đầu lộ diện đã đánh bại đại sư huynh trong môn phái, được vô số đệ tử ngoại môn tung hô, còn được tặng thưởng bởi môn chủ, đặc biệt cho phép nam chính vào môn hạ của một vị chân nhân nội môn làm đệ tử truyền thừa.
Và người đại sư huynh kia, tuy ngoài mặt khen ngợi nam chính vài câu, nhưng sau lưng lại ghen tị, cố ý tạo khó khăn cho nam chính, giao cho hắn một nhiệm vụ đầy nguy hiểm, chuẩn bị sẵn cách để âm thầm hãm hại hắn.
Mấy lần đầu, các phản diện thường thành công trong việc ám hại, vì nhờ vào vận khí của nam chính, hắn không chỉ thoát khỏi nguy hiểm mà còn có thể thăng cấp, quay lại mạnh mẽ vả vào mặt kẻ phản diện, đồng thời giành được trái tim của một mỹ nhân.
Lúc này, theo đúng thời gian và cốt truyện, nam chính đã bắt đầu gặp phải nhiệm vụ ám hại, nơi đại sư huynh đã lên kế hoạch cho hắn ngã xuống vực, cố tình tạo mồi nhử khiến thú hoang phát cuồng dưới vực, để nam chính không thể thoát khỏi cái chết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!