Sau hơn mười tháng học hành vất vả, cuối cùng, ngày này cũng đến, cái ngày mà Hiền đã chờ đợi bấy lâu. Nghe cô giáo thông báo chương trình học kết thúc, cả bọn không kìm nổi xúc động mà nháo nhào lên, vui mừng không ngớt. Hiền quay lại nhìn Thái với ánh mắt tràn đầy hi vọng. Vậy là quãng thời gian yên bình của cô đã quay trở lại. Không còn bị tên Thái đáng ghét kia làm phiền, không còn phải thức khuya làm bài tập, cả ngày chỉ ngủ, ăn và ngủ. Trên đời này còn gì sung sướng hơn thế.
Thái nhìn đôi mắt long lanh đang mơ tưởng đến những bến đỗ bình yên của Hiền mà bất giác thở dài. Cậu nhè nhẹ lắc đầu, tay để lên trán tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ.
Nhìn thấy Thái như vậy, Hiền cảm thấy thương xót cho cậu bạn. Chắc là cậu ta đang buồn lắm đây, chăm học như vậy mà, sao lại không thất vọng được. Kì nghỉ hè có lẽ là nỗi ác mộng với Thái. Hiền với vẻ mặt đồng cảm không chút giả trân vỗ vai an ủi.
"Không sao, không sao, tớ hiểu mà."
"Hiểu gì?"
"Hiểu nỗi khổ của cậu. Hazz, đừng buồn."
Thái nghe vậy thì vui như bắt được vàng. Cậu không ngờ được Hiền hiểu mình đến thế.
"Ủa, sao cậu biết tôi đang buồn hay vậy, cậu là con giun trong bụng tôi đấy à?"
Hiền nhăn mặt.
"Giun gì mà giun, ghê chết đi được, người ta gọi là thần giao cách cảm, tâm linh tương thông ông nội ạ."
"Ừ ừ, thế nào cũng được. Cậu nghĩ tôi buồn vì điều gì?"
"Vì nghỉ hè đó."
Thái úp nửa mặt xuống bàn nhìn Hiền, cậu tò mò không biết cô bạn nghĩ gì.
"Nói rõ hơn đi."
Hiền vênh mặt tỏ vẻ hiểu biết.
"Thì nghỉ hè, không được đi học thì cậu buồn."
Nghe câu trả lời ấy mà Thái thất vọng không thôi.
"Sai, sai bét luôn nhá, tưởng thế nào!"
Hiền lấy giấy bút ghi chép một cách chăm chú.
"Tưởng đầu cậu, không nói nhiều với cậu nữa, tôi còn đang bận đống việc đây."
"Bận lên kế hoạch đi chơi à?"
"Ờ. Đừng hỏi nữa để người ta tập trung làm việc."
Cậu bạn thở dài:
"Nếu lúc học mà chăm như này thì có phải tốt hơn không?"
"Chịu."
Trong khi cô bạn hào hứng lên kế hoạch đi chơi hết chỗ này đến chỗ nọ, Thái vẫn ngồi lặng im, một tay chống cằm, một tay thả lỏng. Có lẽ, chẳng ai biết cậu đang bận tâm điều gì. Kì nghỉ hè theo lịch của nhà trường ngày một đến gần, lúc ấy, cậu sẽ phải xa Hiền. Thái muốn có thêm nhiều thời gian bên cạnh Hiền hơn trước khi cậu thuyết phục cô chuyển lớp.
Cô giáo chủ nhiệm biết hai người khá hợp ý nhau nên quyết định nhờ cậy vào Thái một phen. Cô giáo đứng chính lớp văn sau khi đọc một vài bài văn của Hiền thì cảm thấy rất hứng thú với bạn học sinh này, khen ngợi Hiền hết lời. Nghe cô chủ nhiệm lớp Toán đề cập đến việc Hiền từng tham dự và đạt giải cao trong kì thi tỉnh chọn học sinh giỏi văn cấp hai, cô mong Hiền chuyển lớp sớm nhất có thể để tránh lãng phí một tài năng.
Kì nghỉ hè này, các câu lạc bộ ra sức tổ chức nhiều hoạt động mới lạ và vô cùng ý nghĩa để chào đón các em lớp 10 khóa tiếp theo, đồng thời tạo sân chơi mới cho các bạn học sinh trong trường. Thái đã nhắn tin năn nỉ Hiền tham gia đêm hội mùa hè cùng cậu. Ban đầu, Hiền lưỡng lự không đi. Ngay sau đó, chẳng hiểu có thế lực nào thuyết phục mà cô nàng quay ngoắt 180 độ. Không những thế còn rủ cậu tham gia vào đội tình nguyện tiếp sức mùa thi do câu lạc bộ kĩ năng sống khởi xướng.
Thế lực ấy chẳng ai khác chính là Khiêm, người mà bấy lâu nay Hiền vẫn luôn thầm thương trộm nhớ. Tuy Khiêm vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với Hiền, nhưng cô cảm nhận được phần nào sự thay đổi từ cậu bạn. Cô tin bản thân có thể chinh phục được trái tim của Khiêm và hai người sẽ lại vui vẻ, hồn nhiên như xưa. Hiền mơ mộng nghĩ đến việc được mặc lên mình chiếc váy đẹp nhất và cùng Khiêm vui chơi tung tăng khắp đêm hội mùa hè. Chỉ cần nghĩ đến đó thôi cũng khiến cô đứng ngồi không yên, thao thức mơ tưởng đến cái kết hoàn mĩ cho mối tình đơn phương suốt bốn năm trời.
Chương trình tiếp sức diễn ra vào đúng ngày các em lớp chín tham dự kì thi lên cấp ba. Học sinh trong trường phải có mặt trước sáu giờ ba mươi để động viên, củng cố tinh thần cho các em và phỏng vấn các bậc phụ huynh. Hôm nay là một ngày cực kì quan trọng nên Hiền chủ động dậy sớm chuẩn bị đồ đạc và nước uống. Từng là học sinh cấp hai nên cô hiểu cảm giác lo lắng có chút sợ hãi của mấy đứa bấy giờ, Hiền mong bản thân có thể truyền chút động lực giúp các em hoàn thành thật tốt bài thi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!