Có lẽ là ngày cuối cùng ở Đà Nẵng, và nó quyết tâm sẽ đi cầu tình yêu cho biết mùi vị như nào, haizz người ta đi có đôi có cặp còn nó đương nhiên có người đi cùng nhưng rất tiếc là ...
chúng ta hong thuộc về nhao.
" Ơ thế là vẫn quyết tâm đi à?" Cô An vẫn trêu nó vụ nó muốn đi cầu tình yêu
Ơ có sao đâu nhỉ, địa điểm đáng đến ở đây mà, cứ trêu nó là như nào, chẳng sao nó nhất định sẽ đi biết đâu đi về sẽ có ngừi iu, ơ lại quên nó sẽ không được yêu đương gì rồi mà
" Vậy hai đứa đi rồi về sớm đấy, đi đứng cẩn thận nha" Mẹ Duy Dương dặn dò mãi, chắc tụi nó đi rồi 4 người kia ở lại cũng sẽ đi đi đâu đó cho xem, sẽ về chuyến bay buổi tối theo nguyện vọng của nó mà.
Vậy là nó cũng được đến cầu tìn iu, đúng như dự đoán ngoài mấy cái cây treo mấy cái hình trái tim màu đỏ ra thì còn có rất nhiều móc khóa, haizz bộ như này sẽ không chia tay à? Bao giờ mới có ngừi iu để cùng tới đây móc khóc như này nhỉ? Ngoài việc đi hóng mấy thứ hay ho nó còn phải chụp ảnh, ờ đương nhiên cảnh ở đây rất lãng mạn và đẹp rồi
" Rồi tới chụp ảnh rồi về hả?"
" Em chỉ muốn chứng tỏ là em đã đặt chân tới đây, haizz hy vọng lần sau tới đây cùng ngừi iu của em"
Duy Dương chỉ biết đứng khoanh tay nhìn, có lẽ trong khi đợi nó chụp ảnh anh đành kiếm cái bàn gần đấy để ngồi, suy nghĩ xem có nên uống cà phê không, mà thôi bỏ đi.
" Em nhất định phải khám phá thêm một số thứ hay ho ở đây trước khi về"
" Còn cái gì nữa à?"
" Đi em bao anh đi ăn một số thứ hôm qua em mới seach ra địa chỉ" Nó bắt đầu rủ Duy dương đi ăn
" Suốt ngày bà kêu bà bao tôi đi ăn, hic tự nhiên cảm thấy bị biến thành một đứa chỉ biết ăn của con gái"
Đúng là như thế, nó là con người giữ lời hứa và khá là biết điều, không nói thì thôi chứ nó mà đã bảo bao anh đi ăn là không bao giờ để anh lấy tiền ra trả đâu, nếu anh trả nó sẽ dỗi, vì anh toàn đưa nó đi uống trà sữa đắt tiền và đi ăn khá nhiều, chẳng có nhẽ suốt ngày nó chỉ biết ăn của người khác thôi à, đương nhiên nó sẽ trả tiền những thứ gì có thể chứ.
" Haha vậy em bao anh trả tiền" Nó hất hất mặt nhìn Duy Dương
" Đành vậy biết sao giờ" Duy Dương nhún vai, chưa kịp định hình đã bị nó kéo đi
Haizz thời tiết hôm nay khá là đẹp không nắng, trời khá trong xanh mát mẻ, ồ má cứ tưởng mùa thu tới nơi, mà cũng có thể xem cuối tháng 7 là sang mùa thu rồi không?
Hai đứa đi bộ, vâng và nó thao thao bất tuyệt thuyết minh cho anh nghe bao nhiêu là thứ và cứ như kiểu nó là hướng dẫn viên du lịch ấy.
Mấy ngày ở đây toàn ăn nhà hàng sang chảnh, và nay nó nhất định phải ăn thử mấy thứ đặc sản ở đây cho biết xem thế nào.
Đến Đà Nẵng, bạn nhất định phải thử Mì Quảng, vâng đấy là cụm từ nó mới seach thấy hôm qua vậy nên nó sẽ dẫn Duy Dương đi ăn mì quảng
" Bạn đã bao giờ ăn mì quảng chưa?" Nó cầm thìa giả làm micro phỏng vấn Duy Dương
Vâng một pha hơi ngây thơ đến từ vị trí của Duy dương, sau vài giây ngây thơ cuối cùng anh cũng hiểu ra vấn đề nó đang làm gì, vâng cười một cái rồi mới trả lời
" Chưa" Lắc đầu
" Một câu trả lời rất lạnh lùng, bạn có thể nêu cảm nghĩ khi đến Đà Nẵng không?"
" Đà Nẵng giản dị như mẫu bạn tương lai :))"
Nó suýt sặc, má câu trả lời đặc sắc nhất nó từng nghe
" Vậy bạn có thích Đà Nẵng không?"
" Đương nhiên là có rồi"
" Điều bạn thích nhất khi đến đây là gì?"
" Được đi cùng với một người giống mẫu bạn gái tương lai" Cười một cái
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!