Chương 18: Lần đầu tiên – Lại gặp cậu

Mùng 3 Tết – 2014

Tôi không nhớ ai là người nhắc đến chuyện họp lớp, chỉ biết lúc nhìn thấy thông báo trong nhóm, tay tôi bất giác siết chặt điện thoại.

"10h sáng mùng 3, quán quen, đủ mặt nha!"

Có một thời, tôi từng rất thích những cuộc họp lớp – nơi được gặp lại bạn bè, được cười đùa, được nhìn lén cậu trong bộ đồng phục thể dục nhàu nhĩ và nụ cười không bao giờ chịu đúng lúc.

Nhưng năm nay thì khác.

Đây là lần đầu tiên tôi gặp lại Quang Minh – sau tất cả.

Sau câu thú nhận giản dị mà chấn động:

"T là Phạm Quang Minh."

Từ mùng 1 đến giờ, chúng tôi vẫn nhắn tin. Vẫn nói chuyện như thể không có gì thay đổi. Nhưng tôi biết, đã có điều gì đó rơi xuống – như một lớp màn bất ngờ bị kéo ra, để lộ ánh sáng gắt đến khó nhìn.

Và tôi chưa sẵn sàng để đối diện.

Từ tờ mờ sáng, tôi đã tỉnh. Không rõ vì tiếng chim ngoài hiên hay vì lòng tôi chẳng yên. Ánh sáng điện thoại hắt lên khuôn mặt bối rối của cô gái 17 tuổi.

Tôi mở tủ, đóng lại. Rồi lại mở.

Sơ mi trắng đơn giản, hay chiếc váy hoa hôm bữa Vy khen xinh?

Tết thì nên dịu dàng một chút? Hay dễ thương như ngày đầu tiên cậu ấy ngồi cạnh tôi?

Tôi không biết.

Chỉ biết, tôi muốn trông ổn hơn thường ngày một chút.

Muốn cậu ấy nhìn thấy.

Muốn cậu ấy nhận ra.

Tôi chải tóc ba lần. Trang điểm nhẹ một chút. Chọn đôi bông tai nhỏ xíu, nhưng xinh xắn.

10h kém 15, tôi mới rời khỏi nhà. Bước đi chậm rãi, như thể muốn kéo dài thêm chút thời gian trốn tránh.

Đám bạn cũ đã có mặt gần hết. Quán cà phê vẫn như xưa – bàn dài quen thuộc, tiếng nhạc xuân rộn rã, mùi trà đào thoảng nhẹ trong không khí. Bàn tay tôi lạnh ngắt, tim run từng nhịp.

Chưa kịp bước vào, tôi đã nghe thấy tiếng gọi rôm rả:

– Ê ê ê Ánh Nguyệt tới kìa!

Thanh Vy vẫy tay như cờ, chạy ra kéo tôi vào, giọng không quên trêu chọc:

– Người đẹp xuất hiện rồi, né ra né ra cho tôi khoe bạn thân!

Tôn Vũ ngồi cạnh cũng góp lời:

– Ghế này giữ cho Nguyệt từ sáng nha. Ghế VIP đó – giữa hai cây hài quốc dân, cười mỏi miệng luôn.

Tôi chưa kịp phản ứng thì đã bị đẩy ngồi xuống chính giữa. Bàn tay vẫn chưa hết lạnh, lòng còn chộn rộn chưa yên.

Tôi ngẩng lên…

Ánh mắt Quang Minh đang nhìn tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!