Chương 27: (Vô Đề)

Hắn ngồi trong thư phòng, đưa tay che trán cười, cho dù hắn đã nói rõ ràng là không cần con cái, A tỷ vẫn không từ bỏ ý định muốn hắn nạp thiếp.

Văn Cảnh cảm thấy tức giận, lửa giận bùng lên trong lòng.

Hắn quyết định tiếp tục lạnh nhạt với A tỷ, để nàng suy nghĩ cho kỹ.

Nhưng đến tối, tỳ nữ đi theo A tỷ hoảng hốt chạy đến, nói với hắn rằng không thấy phu nhân đâu nữa.

Văn Cảnh đã quên mất những ngày tháng đó mình đã sống như thế nào.

Hắn phái rất nhiều người đi tìm, phong tỏa cả huyện, kiểm tra từng người một.

Người hầu trong phủ nói với hắn rằng, có một người nam nhân đến tiền sảnh tìm phu nhân, phu nhân gặp hắn ta rồi mới mất tích.

Văn Cảnh bất lực, hắn như trở về năm mười bốn tuổi năm đó, đối mặt với sự rời đi của A tỷ, không có manh mối, chỉ có thể đoán mò lung tung, vừa sợ hãi vừa hoảng loạn.

Hắn biết, trên người nàng có quá nhiều bí mật, trừ khi nàng tự mình xuất hiện, nếu không hắn không thể nào tìm thấy nàng.

Nhưng lần này, nàng còn trở về nữa không?

Hắn chán nản uống rượu trong phòng, không ngừng gọi A tỷ, say đến mức bất tỉnh nhân sự.

Nàng sẽ không trở về nữa.

Nàng đã từng nói sẽ không bao giờ lặng lẽ rời đi nữa.

Kẻ lừa đảo! Kẻ lừa đảo!

Thiên hạ rộng lớn như vậy, hắn biết tìm nàng ở đâu đây?

Người ở bên nhau từ năm tám tuổi, nương tựa lẫn nhau mười lăm năm, hắn lại không biết nàng là ai...

Thật nực cười.

Thật nực cười biết bao.

Văn Cảnh ngày qua ngày chìm trong đau khổ, hắn nhìn lại cuộc đời mình, phát hiện những tháng ngày tươi đẹp nhất đang dần dần trôi xa, không bao giờ có thể tìm lại được nữa.

Mà con đường phía trước, hoang vu đến mức không có điểm dừng, hắn vẫn phải tiếp tục bước đi.

Một mình, cô độc.

Nếu đã như vậy, năm hắn tám tuổi ấy, lẽ ra hắn nên một mình sống c.h.ế. t mặc bay, phó mặc cho số phận.

Có lẽ A tỷ đã thành tiên rồi chăng?

Kẻ bị bỏ rơi, sống như một con ch. ó hoang.

Hắn từng nói, không có nàng, hắn căn bản sống không nổi.

Văn Cảnh lặng thinh ít nói, cảm thấy bản thân như cái xác không hồn, sống lay lắt qua ngày, không một chút sức sống.

Cho đến ngày hôm ấy, Kim Ngọc bỗng nhiên phát điên.

Những chuyện hoang đường, hắn tin rồi.

Hắn không chỉ tin, mà còn cười.

Cuối cùng, hắn cũng đã biết nàng là ai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!