Chương 26: Tân hôn vui vẻ

"Cứ để những ký ức và tiếc nuối lại cho tớ hết đi. Thẩm Băng Thanh, chúc cậu tân hôn hạnh phúc."

— Nhật ký của Tạ Trạch Dương

Tạ Trạch Dương dần tỉnh dậy từ trong giấc mơ, taxi đã dừng trước ga tàu cao tốc.

Đây là lần đầu tiên cậu đi tàu cao tốc từ Bắc Kinh đến thành phố L.

Cậu đã học đại học bốn năm ở thành phố L rồi ba năm học cao học ở Bắc Kinh. Trong bảy năm này, cậu đã đi qua vô số thành phố theo bước chân của Thẩm Băng Thanh. Cô đã đến rất nhiều nơi nhưng chưa từng đến L một lần nào.

Cũng giống như cô từng nói rằng mình thích nhất là tuyết nhưng trong suốt bảy năm trời, cô chưa từng về lại Đông Bắc để ngắm tuyết dù chỉ một lần.

Cô chắc chắn đã quên mất bờ biển của thành phố L.

Ngày đó họ từng vô tình ngã vào nhau trên bờ biển, từng cùng nhau nguyện ước trước một ngôi sao băng lướt qua bầu trời đêm. Đêm hè năm ấy, điều ước cậu gửi gắm đến ngôi sao băng cuối cùng cũng không thành hiện thực.

Buổi chiếu thử đầu tiên của bộ phim "Thanh Thanh" được tổ chức tại Đại học Khoa học và Công Nghệ.

Ban tổ chức đã tặng cậu một vé xem phim, chỗ ngồi là hàng ghế VIP đầu tiên. Cậu đã yêu cầu đổi vé với ban tổ chức, chuyển xuống ghế cuối cùng trong góc.

Trước khi rời khách sạn, Hứa Trừng Quang nhắn tin cho cậu, nói rằng trong vali nhờ cậu mang đến có một tài liệu quan trọng của Giang Manh. Do Giang Manh cần gấp, Hứa Trừng Quang nhờ cậu đi đến phòng chờ của hội trường ở Đại học Khoa học và Công Nghệ để giao tài liệu cho Giang Manh.

Cậu mang theo tài liệu đến tòa nhà của hội trường.

Ở sảnh tầng một, cậu đang định liên hệ với Giang Manh thì thấy màn hình lớn bên cạnh bắt đầu phát một buổi phỏng vấn.

Đó là buổi phỏng vấn quảng bá phim của Thẩm Băng Thanh.

"Thanh Thanh, muốn hỏi bạn một chút, mối tình đầu của bạn bắt đầu từ khi nào?" Người dẫn chương trình hỏi.

"Từ khi còn rất nhỏ đã bắt đầu thích, thích rất lâu rồi, có được tính là mối tình đầu không nhỉ?" Cô mỉm cười hỏi lại người dẫn chương trình.

"Người đó là một người như thế nào?" Người dẫn chương trình hỏi tiếp.

" Cậu ấy là một người rất xuất sắc, là một người... cho dù tôi có cố gắng thế nào cũng không thể đuổi kịp."

Hàng mi của cô khẽ rung lên, nở nụ cười và nói tiếp:

" Cậu ấy cũng là một người... rõ ràng biết tôi không thể đuổi kịp nhưng vẫn sẽ không bao giờ dừng bước đợi tôi."

"Từ lời miêu tả của bạn, tôi nghe ra sự xót xa của một mối tình đơn phương." Người dẫn chương trình nhận xét.

Cậu khựng tay cầm tập tài liệu, ngực thắt lại dữ dội, suy nghĩ mơ hồ hỗn loạn trong giây lát, bóng dáng cô trên màn hình dần trở nên nhòe đi.

"Nghe nói những cảnh quay trong trường học của bộ phim này được thực hiện ở thành phố L. Tôi nghe nói đó là đề xuất của bạn và đạo diễn. Thành phố L có liên quan đến chàng trai đó sao?"

"Ừ, lúc đó cậu ấy đang học ở Đại học Khoa học và Công Nghệ."

"Khi đó tôi và cậu ấy đã gần như một năm chưa gặp lại."

"Học kỳ hai lớp 12, cậu ấy được tuyển thẳng vào Đại học Khoa học và Công Nghệ, nửa năm không quay lại trường."

Thẩm Băng Thanh cười nhẹ, "Và mọi người đều biết đấy, Quảng Châu cách thành phố L... rất xa."

"Vì vậy bạn muốn nhân cơ hội quay phim để đến thành phố của anh ấy và gặp anh ấy?"

"Ừ."

"Vậy lúc đó hai người đã gặp nhau chưa? Bạn có liên lạc với anh ấy hay đến trường của anh ấy không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!