Chương 25: Bỏ lỡ

"Thẩm Thanh Thanh, lần này tớ đã đi cùng cậu một quãng đường rất dài, rất dài."

"Nhưng có lẽ tớ chỉ có thể đi đến đây thôi."

"Cậu không cho tớ tiến về phía trước nữa rồi."

— Trích nhật ký của Tạ Trạch Dương

Không lâu sau khi kỳ nghỉ đông bắt đầu, Tết Nguyên đán đã đến. Cậu và mẹ tranh thủ thời gian trước Tết để dọn dẹp nhà cửa. Tối đó, khi cậu đang ngồi đọc sách trước bàn học, mẹ cầm ly sữa bước vào ngồi xuống giường bên cạnh cậu.

"Uống sữa đi, nghỉ ngơi một lát rồi trò chuyện với mẹ chút nhé." Mẹ đưa ly sữa cho cậu nói.

Cậu đặt bút xuống, cầm ly sữa nhấp một ngụm.

"Con trai, mẹ có một chuyện này tò mò đã lâu, muốn hỏi con."

"Trước đây… con đã từng thích cô gái nào chưa?" Mẹ đột ngột hỏi.

Cậu sững lại, sặc sữa, trả lời: "Chưa ạ."

"Uống chậm thôi." Mẹ nói. "Chưa à? Vậy con nghĩ sao về Thanh Thanh?"

Cậu đột nhiên khựng lại, ngẩng đầu nhìn mẹ.

"Từ bé đến lớn con chỉ nhắc đến mỗi cô bé ấy với mẹ, mẹ cũng chỉ gặp mỗi cô ấy."

"Mẹ thấy con bé rất tốt, mẹ rất quý nó."

Tạ Trạch Dương cúi đầu không nói, lòng ngổn ngang những cảm xúc khó tả.

"Con bé có bạn trai chưa? Con biết không?" Mẹ hỏi.

"Con không biết, chắc là… vẫn chưa."

"Vậy con hỏi nó thử xem? Hai đứa có WeChat không? Gửi tin nhắn hỏi xem dạo này nó sống thế nào?"

"Con hỏi chuyện này làm gì?" Tạ Trạch Dương nhíu mày, "Con không có WeChat của cô ấy, với lại… trước đây hai đứa cãi nhau, chắc cô ấy xóa con rồi."

"Thế thì kết bạn lại đi! Chủ động một chút, bảo lâu rồi không gặp, hỏi thăm xem dạo này ra sao."

Cậu nhìn chiếc điện thoại để trên bàn, hồi lâu vẫn không nhúc nhích.

"Đưa điện thoại đây cho mẹ! Mẹ giúp con kết bạn lại!" Mẹ cậu chìa tay định lấy điện thoại.

"Mẹ!" Tạ Trạch Dương bất lực kêu lên.

"Đồ ngốc." Mẹ cười, xoa đầu cậu. "Mẹ thấy mấy thứ con để trong chiếc hộp quà rồi."

"Nếu đã thích thì phải chủ động giành lấy. Tình cảm ấy mà, chờ đợi không được đâu, con hiểu không?"

"Hãy giải thích hiểu lầm, bày tỏ tấm lòng. Làm hết những điều đó rồi để đối phương quyết định, như vậy con mới không hối tiếc."

"Mẹ chỉ nói vậy thôi, làm gì tiếp theo thì tự con quyết định."

Mẹ đứng dậy rời đi, đi được vài bước quay lại nhìn cậu nói: "Dù sao thì mẹ cũng thích Thanh Thanh."

"Thích nhất là Thanh Thanh."

"Chỉ thích Thanh Thanh thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!