"Hy vọng cậu sẽ gặp được một người mà cậu thật sự thích. Điều ước của tôi là mong rằng tất cả những điều ước của Thẩm Băng Thanh đều có thể thành hiện thực."
— Trích nhật ký của Tạ Trạch Dương
Sau khi vào Đại học Khoa học và Công nghệ, Tạ Trạch Dương mỗi ngày đều chỉ quanh quẩn giữa ký túc xá, nhà ăn, thư viện, thời gian còn lại thì vùi đầu trong văn phòng của hội sinh viên.
Trình Dũng thích lướt Weibo, thấy video hài hước gì cũng tag cậu vào. Thỉnh thoảng Trình Dũng cũng tag Thẩm Băng Thanh. Thế là cậu đã tìm được Weibo của Thẩm Băng Thanh như vậy.
Ngày 1 tháng 9: "Cuối cùng cũng được ăn bữa trà sáng đầu tiên! [Biểu tượng tay hình trái tim]"
Ngày 10 tháng 9: "Ghét huấn luyện quân sự. [Biểu cảm của một đứa trẻ da ngăm, tóc xù]"
Ngày 20 tháng 9: "Trời ơi! Rốt cuộc tại sao mình lại chọn lớp học tự chọn vào thứ Bảy lúc 8 giờ sáng chứ???"
Cô ấy coi Weibo như vòng bạn bè mà đăng tải, còn cậu thì luôn mang theo điện thoại, dường như mỗi khi có thời gian rảnh, cậu lại mở hình đại diện của cô ra để xem liệu cô có đăng gì mới không.
Trong cuộc sống đơn điệu và tẻ nhạt, điểm sáng duy nhất được cất giấu trong bức ảnh đại diện nhỏ bé ấy.
Tháng đầu tiên trôi qua lặng lẽ trong sự bận rộn. Kỳ nghỉ lễ Quốc khánh cậu không về nhà, định ra ngoài tìm việc làm thêm nhưng ngay ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, cậu nhận được cuộc gọi từ dì.
Nghe nói con gái của đồng nghiệp dì đang làm việc ở thành phố L. Đồng nghiệp này rất quan tâm đến dì và gần đây cô con gái vừa đến thành phố làm việc. Dì muốn cậu mời cô ấy đi ăn, trò chuyện một chút.
"Chỉ là gặp nhau ăn bữa cơm thôi. Dì cháu nhiệt tình, muốn hai đứa làm quen, có thêm bạn ở nơi xa. Con cứ đi gặp đi." Mẹ cậu gọi điện nói.
Cậu đành đồng ý, thêm WeChat của cô gái và hẹn gặp ở trung tâm thương mại gần trường.
"Mình ăn gì đây?" Cô gái hỏi.
"Cái gì cũng được, cậu chọn đi." Cậu đáp.
"Tớ chọn á… cậu có kiêng gì không?" Cô hỏi tiếp.
"Tớ không ăn cay được lắm." Cậu trả lời.
"Ồ… vậy mình ăn ở quán này nhé!" Cô chỉ vào một quán lẩu Tứ Xuyên phía trước, "Tớ ăn ở đây rồi, không cay lắm đâu."
"... Được." Cậu cùng cô gái bước vào quán.
"Cậu là người trong thành phố à?" Cô gái hỏi khi đã ngồi vào chỗ.
"Không, tớ ở huyện F."
"Huyện F… tớ chưa nghe qua."
"Ở tỉnh này, là một huyện của thành phố Y."
"À à." Thấy mãi không có phục vụ, cô gái đứng dậy vẫy tay gọi: "Phục vụ! Gọi món!"
"Một phần thịt xào! Đậu hũ nghìn lớp! Cá hấp ớt đỏ! Hai bát cơm."
Cô gái rõ ràng rất quen thuộc với những món đặc sản của quán, gọi món không cần suy nghĩ, rất nhanh đã gọi xong.
"Cậu muốn thêm món nào không?" Cô hỏi.
"Một bát măng trộn đi." Cậu chọn một món không cay trong thực đơn.
Trong lúc chờ món, cô gái lại hỏi: "Cậu tốt nghiệp xong định làm gì? Có định học cao học không?"
"Ừ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!