Cảnh tượng náo nhiệt này không liên quan gì đến nàng cả.
Đậu Diệu như một con rối, bái đường xong liền đi theo Tống Trạch đến phòng tân hôn.
Vừa đến liền nghe thấy giọng nói của nhóm nữ quyến, ôn hòa có, thoải mái có, trầm thấp cũng có. Tống gia cũng không có nhiều họ hàng, nhưng lại có quan hệ thân thiết với rất nhiều gia tộc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng ngồi bên mép giường, nghe bà mối mời Tống Trạch vén khăn voan.
Sau đó trước mắt nàng sáng lên.
Dung nhan hiện ra trước mặt mọi người, nhận được vô số lời khen.
Người hầu trang điểm cho nàng rất đẹp, diễm lệ lại không mất vẻ đoan trang. Ngoài trừ thân phận, người ngoài nhìn vào đều nhịn không được cảm thấy hai người này đúng là trời sinh một đôi.
Nghe được mấy giọng nói, nàng ngẩng đầu lên, chạm vào ánh mắt của Tống Trạch.
Ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, đừng nói đến loại ngượng ngùng của tân nương mà ngay cả một tia vui mừng cũng không có. Dường như không xem trọng chuyện thành thân này.
Vẻ mặt mọi người khác thường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ là đây là chuyện của Tống gia, các nàng không tiện xen vào. Trừ bỏ Tống Vân Châu đang giận tái mặt ra, các nàng không biết nên nói gì mới tốt.
Đối với vẻ mặt của nàng, Tống Trạch sớm cũng đã chuẩn bị tâm lý. Hiện giờ cũng biết, cho dù có cưới nàng, thì nàng cũng tuyệt đối không khuất phục hắn như trong tưởng tượng.
Vậy nên cho dù hắn có tức giận thì trên mặt cũng không biểu hiện ra.
Thời gian còn rất dài.
Thậm chí hắn còn mỉm cười với nàng.
Không biết có phải là do mặc hỉ bào hay không mà khuôn mặt tuấn tú kia cũng có chút ửng đỏ, thoạt nhìn ôn nhu như nước.
Giờ khắc này, bỗng nhiên Đậu Diệu lại nhớ đến Vương Thiều Chi, Ung vương Thế tử lấy vợ hoành tráng như vậy, tất nhiên hắn sẽ biết được.
Không biết hắn sẽ đau lòng ra sao?
Ánh mắt của nàng lại trở nên sắc bén, trừng mắt nhìn Tống Trạch.
Mặc dù hắn giả vờ thích mình nhưng mảy may lại không thèm che giấu chút không thành thật kia. Chỉ biết là không thể cưới một cô nương mình không thích, không thèm để ý đến cảm tưởng của nàng.
Nàng mím môi, đứng dậy uống rượu giao bôi cùng hắn.
Đột nhiên chén rượu trong tay lại rơi xuống đất vỡ nát.
Biến cố này dọa mọi người sợ hãi một phen.
Chưa từng nghe nói chuyện tân lang tân nương không cầm chắc chén rượu, đây thật sự không phải điềm lành!
Bà mối có chút luống cuống.
Đậu Diệu nói: "Thật xin lỗi, đột nhiên tay ta lại không có chút sức nào cả."
Đương nhiên Tống Trạch biết nàng cố ý, rốt cục nhịn không được đen mặt, nhưng rất nhanh lại thản nhiên nói: "Không sao, lấy một cái chén khác tới là được."
Không muốn uống sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!