Chương 31: (Vô Đề)

"Ta không sao." Đậu Dư Hữu an ủi muội muội, lấy tay lau mặt, "Chỉ hơi bận một chút, may mắn là Thế tử đến đây đánh ông ta chạy đi."

Là Tống Trạch đánh Kim Dương?

Nghe ý tứ của ca ca, hình như là hắn giúp ca ca, sắc mặt nàng mới nhu hòa một chút: "Đa tạ Thế tử."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tống Trạch nói: "Nhấc tay chi lao." Hắn dừng một chút, "Dượng các ngươi..."

Nghe thấy xưng hô kia, vẻ mặt huynh muội hai người đồng thời hiện lên vẻ chán ghét.

Có thể thấy được bọn họ đều rất căm ghét Kim Dương.

Hắn không nói nữa.

Đậu Diệu không muốn gặp mặt Tống Trạch, thấy ca ca không sao cả, nhẹ giọng dặn dò: "Lát nữa ca tự chủ động nhận sai trước mặt phụ thân đi, nếu không coi chừng bị phạt đấy."

Đậu Dư Hữu đáp ứng.

Thấy nàng rời đi, Tống Trạch hỏi Đậu Dư Hữu:  "Đậu tiểu thư muốn đính hôn với Vương công tử?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chuyện lớn như vậy, Đậu Dư Hữu không dám khoe khoang, tuy rằng hắn muốn thừa nhận, nhưng chuyện này cha mẹ cũng đã biết, nhất là Trương thị, không biết sẽ trách mắng hắn như thế nào đây.

Hắn thầm thở dài: "Không phải."

Tống Trạch nhìn sắc mặt hắn, đoán được nhất định là trưởng bối không đồng ý, khóe môi hắn cong lên một chút, gia thế của Vương Thiều Chi vốn không xứng với Đậu Diệu.

Lúc này Đậu Dư Hữu lại hỏi hắn: "Thế tử đến đây là có chuyện quan trọng muốn nói?"

"Cũng không có chuyện gì, chỉ là ta và thân thích Đậu gia các ngươi không quen biết lắm, trừ bỏ tìm ngươi nói chuyện cũng không biết tìm ai." Nếu Tống Trạch đã quyết định giấu diếm việc này, tất nhiên sẽ không nhắc đến.

Đậu Dư Hữu nhẹ nhàng thở ra, kỳ thật hắn sợ Tống Trạch vì Đậu Diệu mà đến, như vậy hắn lại phải từ chối Tống Trạch, dù sao đối phương cũng là thế tử, đắc tội lại không tốt.

Bây giờ nghe hắn không có mục đích gì khác, cũng thoải mái hơn một chút.

Nhưng mà chuyện này cũng bị trưởng bối biết, Đậu Quang Đào phạt hắn quỳ ở từ đường một canh giờ, Lão phu nhân ngược lại không trách, chỉ nhìn Trương thị, trong lòng có vài phần bất mãn.

Trương thị cũng chột giạ, không mắng con, về phương diện khác, hôm nay bà nhìn thấy một vài vị công tử không tôi, cố ý kết thân, vội vàng thương lượng với Đậu Quang Đào.

"Ngô phu nhân ở trước mặt ta khen Diệu Diệu vài lần, Ngô nhị công tử phẩm hạnh đoan chính, cũng rất anh tuấn, Ngô gia bọn họ là dòng dõi thư hương, Ngô lão gia trước đây cũng là Tướng soái, nếu không bị chuyện của Lưu tướng quân liên lụy, năm đó cũng sẽ không bị giáng quan... Mấy năm nay, mọi người cùng đã biết đó là án oan, sớm muộn gì cũng phục chức, tướng công, đây chính là cơ hội tốt."

Không thể không nói Trương thị rất có mắt nhìn.

Quả thật vụ án này được điều tra lại, nghe nói Hoàng Thượng cũng có ý đề bạt Ngô lão gia, nhưng mà, trong lòng Đậu Quang Đào lại có một chuyện, mấy ngày trước ông uống rượu cùng với Vương Thiều Ứng, có nhắc tới Vương Thiều Chi, có ý định kết thân, Lúc ấy ông còn chưa đồng ý, đang dự định đáp ứng chuyện này

Dù sao ông cũng nhìn Vương Thiều Chi lớn lên, con người thành thật, bây giờ cũng đỗ tú tài, ông cảm thấy đứa nhỏ này không tồi, thế nhưng thê tử là người có yêu cầu cao, hiện tại đột nhiên lại lòi ra một Ngô nhị công tử, so ra Vương Thiều Chi đúng là thua kém hơn thật.

Nhưng mà, hắn nhớ đến chuyện tết Nguyên Tiêu ngày ấy, ông và thê tử đi xem hoa đăng, kết quả nửa đường gặp được Đậu Dư Hữu và Đậu Diệu, vì sợ thê tử phát hiện ra, ông vội lôi kéo bà nhìn sang chỗ khác, nhưng chính mình lại nhịn không được mà quay đầu nhìn vài lần, lại phát hiện còn có Vương Thiều Chi.

Nữ nhi phẫn nam trang sóng vai đi cùng hắn, hai người ngẫu nhiên nhìn nhau, trong mắt Vương Thiều Chi tràn đầy nhu tình mật ý, nhìn sang nữ nhi lại thấy nó cười rất tươi, vui vẻ không nói nên lòi.

Có thể thấy được hai người thân thiết như thế nào, không chừng còn vụng trộm định chung thân!

Khó trách lần trước Đậu Diệu lại không chịu gả cho Tần công tử.

Vì vậy Đậu Quang Đào kiên trì nói: "Không cần phải sốt ruột, nhìn lại Diệu Diệu của chúng ta, tất nhiên phải tìm cho nó một gia đình tốt, chọn người mà bản thân nó thích là được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!