Chương 26: (Vô Đề)

Đây thật sự là nhược điểm của Đậu Diệu.

Tuy rằng nàng muốn lập tức nói ra để Tống Trạch hết hy vọng, nhưng mà nàng cũng không thể lừa chính mình.

Vương Thiều Chi rất tốt, đối tốt với nàng từng chút một, loại tốt này như khắc vào trong xương cốt. Nhưng nàng đối với Vương Thiều Chi có bao nhiêu tình cảm đây. Chỉ sợ là tình bằng hữu mà thôi, bởi vì nàng chưa có từng có nỗi nhớ "Một ngày không gặp như cách ba thu", cũng không có sự rung động khiến tim đập thình thịch. Nàng chỉ cảm thấy ở chung một chỗ với Vương Thiều Chi rất thoải mái, nàng muốn gả cho hắn cũng vì biết, gả cho hắn cuộc sống của nàng mới như nàng mong muốn, tự do tự tại.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mà Vương Thiều Chi thích nàng, cưới nàng,  đôi bên đều sẽ vui vẻ.

Bây giờ Tống Trạch lại hỏi nàng chuyện này.

Trong nháy mắt, nàng đã để hắn nhìn ra sơ hở.

Hắn cười rộ lên, thân mình đi phía trước nghiêng một chút: "Nàng đã không thích hắn, vì sao lại bằng lòng gả cho hắn? Vì tiền, vương phủ của ta cũng có rất nhiều, nàng muốn bao nhiêu?

Đậu Diệu đưa tay tát một cái.

Tống Trạch bắt lấy tay nàng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "Ta thật lòng hỏi nàng, dù sao nàng lập gia đình cũng phải toan tính chút gì đó chứ, nàng muốn cái gì từ người Vương Thiều Chi sao?

Đậu Diệu ngừng lại một chút mới nói: "Không liên quan đến ngươi, ngươi cút cho ta!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Hay là coi hắn như hạ nhân?" Tống Trạch cười nhạt, "Nàng muốn bao nhiêu hạ nhân, ngày mai ta sẽ mang vài người sang đây."

Đậu Diệu quay người rời đi.

Tống Trạch không chịu buông tha cho nàng, nếu nàng không phải vì dung mạo, tài hoa và gia thế lay động thì nhất định cũng sẽ có cái gì đó khiến nàng hồi tâm chuyển ý. Mà nguyên nhân này lại ở trên người Vương Thiều Chi, hắn phải điều tra ra cho bằng được.

"Nàng trả lời ta, rốt cuộc vì sao nàng lại muốn gả cho Vương Thiều Chi?

Đậu Diệu nói: "Còn hỏi nữa ta sẽ kêu người tới."

Tống Trạch nói: "Kêu đi, đúng lúc ta bắt nàng đi. Chờ hai ngày nữa trở về lập tức cưới nàng vào cửa.

Đậu Diệu bị hắn khiến cho không thể làm gì khác, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hắn đối với ta rất tốt, hắn sẽ không nạp thiếp, cũng sẽ không yêu cầu ta nhiều như vậy, vừa lòng rồi chứ?

Ai cũng biết, nữ nhân gả cho người đối tốt với mình sẽ không hối hận. Nhưng nếu đó là người mình thích thì sẽ giống người mẹ đời trước của nàng, đau khổ đầy mình. Tuy nàng không thích Vương Thiều Chi nhiều như vậy, không vội vã gả cho hắn nhưng nàng sẽ đối xử với hắn thật tốt.

Nàng thấy hai người cùng sống đến bạch đầu giai lão, phu thê tôn trọng lẫn nhau cũng không khó.

Trên đời này, nào có cặp phu thê nào còn yêu nhau như thuở đầu chứ. Đến khi tình cảm càng lạnh nhạt thì phản bội sẽ nối tiếp phản bội mà thôi.

Vậy nên nàng gả cho Vương Thiều Chi thì có gì không đúng sao?

Tống Trạch buông tay nàng ra.

Hóa ra là vì cái này, không nạp thiếp, chỉ yêu một mình nàng, không đòi hỏi gì cả. Hắn thầm nghĩ, sao lại có cô nương như vậy chứ, mấy chuyện này có thể đem làm cơm ăn được chắc? Kinh thành này có ai lại không coi trọng tài năng, gia thế. Cho dù thế nào nàng cũng phải làm ngược lại.

Lại khiến người ta nhận ra nàng ngốc đến vậy, luôn nghĩ nàng thông minh nhưng hóa ra bên trong lại ngốc như thế.

Tống Trạch có chút buồn cười nói: "Cái này thì có gì hiếm lạ chứ, ta cũng có thể làm được."

Đậu Diệu nhìn hắn một cách nghi ngờ: "Ngươi không có nữ nhân thông phòng?"

Mấy công tử trẻ nhà quyền quý ai mà không có nữ nhân thông phòng chứ, bây giờ không có thì sau này cũng không ít. Người trong nhà nàng chính là bằng chứng rõ ràng, hai năm nữa ca ca nàng nhất định cũng sẽ có hai người. Cho nên sao Tống Trạch lại không có được chứ.

Thấy đôi mắt trong suốt của nàng cứ nhìn mình chằm chằm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!