Thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng lại chỉ thành câu nói này.
Nhưng Vương Thiều Chi chính là người như vậy, hắn luôn vì nàng mà suy nghĩ, cho dù vừa rồi bị khinh thường cũng không muốn nàng khó xử.
Còn nhớ đến việc nhắc nhở nàng ăn dưa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đậu Diệu cười một cái nói: "Được."
Nàng mặc một thân váy sam màu trắng, đứng giữa rừng trúc giống như ánh trăng giữa bầu trời. Vương Thiều Chi hơi gục đầu xuống, nhớ tới lời Trương thị nói, Đậu Diệu nhất định sẽ lấy người môn đăng hộ đối. Trong lòng hắn tràn đầy chua xót, bên tai lại nghe thấy giọng nói của Đậu Diệu: "Thiều Chi, nóng vội sẽ không đạt được gì cả, cho dù là thi cử hay là chuyện khác, ngươi cũng không nên gấp gáp."
Nàng nói chậm rãi, giống như là đang nhắc nhở hắn.
Mắt Vương Thiều Chi sáng lên.
Lúc nhìn về phía nàng, nụ cười tươi giống như gợn sóng lăn tăn trong hồ, càng ngày càng dập dờn mạnh hơn.
Ai nói nàng không chịu đâu, tính tình nàng vốn dứt khoát như vậy, nếu như không chịu thì trước đây sẽ không cho hắn đến gần. Hắn nghĩ không có sai, nhất định nàng cũng muốn gả cho mình.
"Diệu Diệu." Cảm xúc hắn dâng trào, tình cảm trong ánh mắt đong đầy như nước biển.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đậu Diệu bị hắn nhìn có chút ngượng ngùng, hơi thấp giọng nói: "Ta đi đây."
Vương Thiều Chi ừ một tiếng.
Đậu Diệu liền xoay người rời đi.
Hắn đứng lại ở chỗ cũ, nhìn theo một lúc lâu.
Đợi Thái thị đi ra, hai người cùng nhau trở về.
Thái thị nhẹ giọng nói: "Đệ hỏi nàng ấy chưa?"
Vương Thiều Chi nghĩ đến lời Đậu Diệu dặn dò, nói: "Chưa, nàng là mootk tiểu thư khuê các, chắc chắn sẽ không làm như vậy. Trước tiên đệ phải cố gắng học tập đã, đại tẩu, chuyện này không vội, lần này coi như Nhị phu nhân không đồng ý, nhưng về sau chắc chắn sẽ có biện pháp khác."
Lúc đầu còn ủ rũ mà bây giờ vẻ mặt lại phấn chấn như vậy, Thái thị thầm nghĩ, tiểu tử này rất không thành thật, nhất định là đã có hỏi rồi. Thôi, không nên ép hỏi, trông vẻ mặt đệ ấy như thế này, chắc là chuyện tốt, nàng suy nghĩ một lát rồi nói: "Nhị phu nhân không dễ dàng đối phó, nhưng may mắn phu quân bà ấy là người dễ gần. Ta sẽ bảo ca ca đệ rảnh rỗi thì mời ông ấy ăn cơm uống rượu, không thể cắt đứt quan hệ."
Vương Thiều Chi gật gật đầu.
Nàng bảo hắn không nên gấp gáp, nhất định trong lòng cũng biết. Nàng thông minh như vậy, không chừng là đã có kế sách vẹn toàn. Tinh thần hắn lại phấn chấn hơn, chờ sang năm thi đỗ, cho dù gia thế có kém một chút nhưng ở Kinh thành cũng được xem như là tú tài. Đến lúc đó lại nhờ Đậu Dư Hữu nói ngọt hai câu, cố gắng là có thể thành.
Bây giờ hắn có chút nôn nóng.
Nghe nàng nói một câu, trong lòng hắn tựa như trời đầy mây đen nghênh đón ánh nắng, trở nên trong xanh hơn hẳn.
Lại nói sau khi hai người rời đi, Trương thị nghe hạ nhân bẩm báo rằng Vương Thiều Chi và Đậu Diệu lén gặp nhau. Lập tức vội hỏi hai người nói gì, may mắn là ít ỏi hai câu, cũng có giữ khoảng cách. không xảy ra chuyện gì. Theo bà thấy thì nữ nhi bảo bối tuyệt đối không coi trọng Vương Thiều Chi.
Tiểu nha đầu này lạnh nhạt như vậy, bình thường ngay cả khách khứa cũng không muốn gặp, lúc nào cũng phải tìm đủ mọi cách để từ chối, làm sao nó lại có thể muốn gả cho Vương Thiều Chi được?
Bà bảo người lấy một ít dưa và trái cây đem đến phòng chính và đại phòng.
Thời điểm dưa hấu được đưa lên, mang theo cảm giác mát lạnh, vào mùa hè mà đặt dưa hấu trong giếng nước rồi ăn mới ngon, Đậu Diệu cũng đã ăn hết một đĩa dưa.
Trước khi tới Lưu gia, Trương thị bảo Đậu Diệu vẽ một bức tranh Thọ đồ, nàng không từ chối. Lúc đem tranh đến chỗ Trương thị lại nhìn thấy bàn thọ lễ, cái này cũng quá phô trương rồi, có chỗ nào giống lễ vật mừng thọ chứ. So với hối lộ chẳng khác nhau là mấy.
Đậu Diệu nhìn có chút không quen: "Người tặng mấy cái này e rằng không thích hợp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!