Chương 17: (Vô Đề)

Đàn cho hắn nghe?

Đậu Diệu mới không muốn.

Vừa rồi nàng đàn khúc kia là để cảm ơn Vương Thiều Chi vì đã chuẩn bị thuyền, Đổng Khi Đình tính là cái gì chứ, nói trên danh nghĩa là biểu ca, nhưng nàng chỉ mới gặp mặt một lần, vì sao nàng phải đàn cho hắn nghe?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tề Lăng trời sinh tính tình cởi mở, phụ họa nói: "Đúng vậy, Nhị tiểu thư, khúc kia thật là dễ nghe, ngươi đàn cho hết bài được không? Ta cũng muốn nghe."

Đậu Diệu khóe miệng cong lên: "Đáng lẽ ra là không có việc gì, chỉ là khi đàn phải có tâm tình, hiện giờ ta không có đàn sẽ không tốt." Nàng nói với Tề Lăng, "Lần tới ngươi đến nhà, ta sẽ đàn cho ngươi nghe."

Nàng không từ chối Tề Lăng.

Tề Lăng cũng nói: "Nhất định, dù sao ta cũng hay đến, chỉ là ngươi đừng có trốn không gặp mặt đấy."

"Nếu ngươi tới, ta nhất định sẽ gặp ngươi."

Ý là, hôm nay nàng tuyệt không muốn đàn.

Đổng Khi Đình nhíu mày nhìn về phía nàng, có chút tiếc nuối nói: "Cảnh đẹp như thế, vậy mà Nhị biểu muội lại không có hứng thú, hay là ta đàn một khúc cho ngươi nghe nhé?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Một đại nam nhân sao có thể vô lại như vậy chứ?

Đậu Diệu không muốn nói chuyện với hắn nữa, liền nói với Đậu Lâm: "Bên ngoài nắng chiếu thật sự nóng, chúng ta vào trong đi, cẩn thận không là một lát nữa bị phơi nắng đến cháy da đấy."

Ánh mặt trời mùa hè rất mạnh.

Nhưng xung quanh thuyền đều có rào chắn, phía trên cũng không phải là không có cái gì che, sao có thể bị cháy nắng được?

Đổng Khi Đình nhịn không được cười rộ lên, Đậu Diệu là đang hoảng hốt muốn tránh hắn đây mà.

Hắn đã từng qua lại với rất nhiều nữ tử, tuy cũng có thất bại nhưng còn chưa đến mức nửa đường lại bỏ cuộc.

Chỉ nghe tiếng đàn vang lên một tiếng, vậy mà hắn lại đàn một bài《 Phượng cầu hoàng 》, thậm chí còn mở miệng hát: "Chốn đây có mỹ nhân này

Sau cuộc gặp gỡ lòng này không quên

Một ngày bóng nàng khuất yên

Nội tâm lại nhớ nhung xuyên đêm dài

Hỡi ơi chim phượng lượn bay

Tìm hoàng khắp chốn bao ngày bao đêm

Tiếc rằng giai nhân lặng yên

Tường đông hoang vắng chẳng phiền buông lơi

Nâng đàn khúc hát thay lời

Dốc ra cho hết những lời trong tim

Nguyện lòng thành thật van xin

Coi nàng là vợ, niềm tin trọn đời

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!