Mùa hè ở Yến quốc tràn đầy sức sống, từ trước tới nay du khách đều đến rất đông, cổng thành tấp nập người qua lại Trước đó không lâu, Hoàng Thượng còn dẫn theo một nhóm hoàng thân quốc thích đi du xuân, cho nên thời điểm này, cảnh tượng rất náo nhiệt.
Đậu Diệu và Đậu Lâm ngồi ở trong xe, phía trước đông nghịt, xe ngựa dừng lại trong chốc lát. Đậu Lâm chịu không nổi, nhấc màn xe lên nhìn ra bên ngoài, lại vừa vặn xe ngựa bên cạnh cũng mở ra, bên trong có một tiểu cô nương đang vẫy tay nói: "Ai nha, cuối cùng đuổi kịp các ngươi!"
Cô nương kia có gương mặt trái xoan, mắt to tròn, là cô nương vừa mới gặp ở Chu gia Tề Lăng, nàng là tiểu thư nhỏ tuổi nhất Tề gia, các tỷ tỷ đều đã xuất giá , chỉ còn lại một mình nàng nên rất được sủng ái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tính cách nàng tương tự Đậu Lâm, tình cảm hai người rất thân thiết, một năm gặp hơn mười bảy lần cũng không tính là nhiều.
Tề Lăng nhìn thấy bạn tốt, quay đầu lại nói với Tề phu nhân một tiếng, cứ vậy mà xuống xe đến ngồi một chỗ với các nàng.
Ba người chào hỏi lẫn nhau.
Tề Lăng hiếu kỳ nói: "Sao Tuệ tỷ tỷ còn không tới? Ta còn tưởng các ngươi đều đến đây!"
Đậu Lâm nói: "Tính tình của tỷ tỷ ta ngươi còn không biết sao? Nghe lời nhất, nói sau đi, tóm lại là không giống chúng ta."
"Cũng đúng." Ánh mắt Tề Lăng nhìn xung quanh, "Cho nên chúng ta nên thừa dịp còn trẻ, có thể đi ra ra ngoài chơi một chút liền chơi một chút, đúng không?"
Đậu Lâm và Đậu Diệu cười rộ lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đậu Diệu cũng rất thích tiểu cô nương này, không giống mấy tiểu thư khuê các hay kiêu căng coi thường người khác hoặc là tâm cơ kín đáo, cả ngày chỉ biết tính kế. Nàng thích người đơn giản thẳng thắn mà người trước mắt chính là người như vậy, kết giao không cần suy nghĩ.
Đậu Diệu nói: "Tề gia các ngươi hôm nay chỉ có ngươi và Tề phu nhân tới thôi sao?"
Trên Tề Lăng còn có ba ca ca.
Tề Lăng nói: "Đúng vậy, bọn họ theo phụ thân ra ngoài rồi, chuyện nam nhân ta cũng không biết. Dù sao ta muốn du thuyền nên mới xin mẫu thân đi cùng."
Nàng hạ giọng, có chút thần bí nói: "Các ngươi đã nghe nói chuyện này chưa? Mấy ngày trước Ung vương Thế tử đến Bạch Hà chơi, còn thổi sáo nữa, tiếng sáo giống như tiếng nhạc của tiên nhân, thu hút biết bao nhiêu người tới nghe. Nghe nói diện mạo rất anh tuấn, giống như bước từ trong tranh ra vậy, được nhiều cô nương phong cho danh hiệu kinh thành đệ nhất mỹ nam tử.
Mí mắt Đậu Diệu bỗng nhiên nhảy lên.
Đừng trách nàng quá cảnh giác với Tống Trạch, thật sự là việc hắn làm không theo một trình tự nào cả. Nàng không đoán được Trống Trạch lại được nhiều người yêu thích như vậy, nàng vẫn nghĩ rằng Trống Trạch là người rất keo kiệt về khoản thổi sáo.
Năm đó ở Linh Huệ tự, tổng cộng nàng cũng chỉ nghe hắn thổi sáo đúng một lần, quả thật rất hay. Bọn họ vì tiếng sáo này mà trở thành bằng hữu, cũng vì cây sáo này mà kết thù.
Đương nhiên, trước khi nàng không ném cây sáo đó đi cũng đã không tốt hơn bao nhiêu.
Đậu Lâm có phần kinh ngạc: "Còn có chuyện này sao?"
"Đúng vậy." Tề Lăng là người nhanh mồm nhanh miệng, hỏi Đậu Diệu, "Ngươi đã từng đến Ung vương phủ, có đúng là bọn họ không nói bừa không?"
Lần trước không phải vì chuyện này mà Tống Vân Châu muốn nàng mất mặt trước mọi người sao? Vậy mà Tề Lăng còn hỏi, may mắn là nàng biết tính tình của Tề Lăng, trả lời: "Không sai, nhưng mà ngươi phải tự mình nghe mới biết có phải hay không."
Tề Lăng bĩu môi: "Hôm nay chưa chắc hắn sẽ đến, nhưng cũng chẳng sao, dù sao chúng ta chỉ đi chơi, lát nữa tới đình chơi một chút rồi đi ăn cháo củ sen."
Đậu Lâm cười rộ lên: "Ta cũng nghĩ đến cái này."
Tiếng cười nói của ba người ở trong xe không ngừng truyền ra.
Tới gần bờ sông, ba người đội nón che mặt mới rồi xuống xe.
Hoa sen đã nở thành một mảnh, hồng nhạt có, trắng có, vàng có, to như cái đĩa bạc, còn có một vài búp sen chưa nở, mỗi màu mỗi vẻ đẹp riêng, lá xanh trên mặt nước cũng chẳng kém, gió thổi nhẹ nhàng, đong đưa như gợn sóng nhấp nhô.
Các nàng nghe nói bên kia đình có quầy bán cháo hạt sen, có lẽ là rất ngon, người vây quanh không ít.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!