Chương 47: (Vô Đề)

Edit+ beta: Mẫu Đơn Sắc

***

Mùng năm tết, các chiến sĩ trung đội xin nghỉ phép về quê đón năm mới lần lượt trở về đội.

Buổi tối, Lục Thanh Nhai và Th4m duệ đến các lớp xếp hàng.

Mùa đông, Ngu Xuyên chỉ mặc một bộ quần áo đơn, hai tay chống trên mặt đất, chổng ngược bên cạnh cửa: "Đội trưởng Lục, chỉ huy Thẩm."

Lục Thanh Nhai hỏi: "Xuyên Nhi, luyện gì đó."

Quan Dật Dương: "Xuyên Nhi muốn đổ sạch nước trong đầu ra ngoài!"

Ngu Xuyên trừng mắt nhìn anh ta.

Lục Thanh Nhai: "Quan Dật Dương, sao anh lại chạy đến ký túc xá Ngu Xuyên? Ở trong phòng mình không ổn sao?"

Ngu Xuyên thả hai chân xuống, đứng thẳng người, đưa tay lau mồ hôi trên mặt, nhặt khăn mặt và chậu rửa mặt đi thẳng ra ngoài.

"Đi tắm à?"

"Ừm." Ngu Xuyên thản nhiên đáp lại, cúi đầu ra cửa.

Rời khỏi ký túc xá, Lục Thanh Nhai và Th4m duệ trở về, trên đường nói đến nghi ngờ của mình: "Lão Thẩm, có phải là ảo giác của tôi không, sao tôi lại cảm thấy Ngu Xuyên có mâu thuẫn gì đó với tôi?"

"Có lẽ vì Trần Kha."

Lục Thanh Nhai khựng lại: "Anh cũng phát hiện hai người họ…?"

"Rõ ràng như vậy ai nhìn không ra chứ?"

Lục Thanh Nhai dở khóc dở cười: "Tưởng là ghen tôi với ai, tôi sắp đi rồi."

Chuyện nộp báo cáo xuất ngũ trước mắt Lục Thanh Nhai chưa nói cho ai cả, nhưng Th4m duệ là chỉ đạo viên chính trị của trung đội, thông tin này bình thường hỏi thăm chút là biết.

Có người ra vào ký túc xá, dừng lại chào hỏi hai người họ.

Th4m duệ gật đầu, tiếp tục hỏi Lục Thanh Nhai: "… Thật sự chuẩn bị lùi sao?"

"Ừm."

Th4m duệ nhìn anh một lát: "Lão Lục, tôi hỏi cậu một chuyện. Con của cô Lâm là con ruột của cậu đúng không?"

Lục Thanh Nhai không bất ngờ việc Th4m duệ đoán ra được, Th4m duệ rất nhạy cảm với phương diện nhân tình thế sự này, huống hồ lần trước anh còn lòng vòng tìm Th4m duệ hỏi thăm tình hình tương tự.

"Cho nên, dù bản thân tôi không lùi, chuyện này bại lộ ra, trong đội sẽ không chắc giải quyết như thế nào."

Th4m duệ lại lắc đầu: "Không đến mức, tôi nói không gian thao tác của chuyện này rất lớn, cậu không rêu rao khắp nơi nhóc mắt kính là con riêng của cậu, lúc riêng tư hai người sống chung xưng hô như thế nào, không ai quan tâm. Dù sao thì chuyện này xảy ra trước khi cậu nhập ngũ, nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, hơn nữa cậu là công thần trong đội, lãnh đạo ít nhiều sẽ niệm tình điều này."

Lục Thanh Nhai trong lúc nhất thời trầm ngâm, ngay cả bước chân chậm lại bản thân cũng không phát giác ra được.

Th4m duệ cũng bước chậm theo: "Đã thương lượng với cô Lâm chưa?"

"Tôi rất rõ cô ấy có tính cách gì, chắc chắn sẽ không để tôi lùi."

Th4m duệ nhìn anh: "Vẫn là không nỡ đúng không?"

"Phí lời."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!